Nguyên Hùng
Người Bình Xuyên
Chương 14
PHÁP HẾT THỜI TOAN BẮT TAY CỘNG SẢN
SÁU GIÀU CẢNH GIÁC KHÔNG GẶP BAZIN
Bảy Trân đang đập lúa ngoài đồng bỗng có một người Pháp xăm xăm đi
tới. Mọi người ngưng tay dòm ngó. Tây ra ruộng là điều hiếm thấy. Bảy
Trân vẫn mải miết đập lúa không hay biết người kia đã tới sát một bên:
- Ê, Trân…
Bảy Trân quay lại, nét mặt ông chuyển từ ngạc nhiên tới lo ngại:
- Chào Brô-sê-riu (Brochériou)! Mày kiếm tao có việc gì? Lành hay dữ?
Brô-sê-riu là bạn học của Bảy Trân tại miền Nam nước Pháp. Bảy Trân
được giới thiệu sang Nga học trường Đông Phương, rồi về nước hoạt động
cách mạng, thì Brô-sê-riu cũng đi Đông Dương làm nghĩa vụ quân sự, sau
đó tình nguyện ở lại thuộc địa làm công chức. Hắn được đổi về Sài Gòn
làm việc tại sở mật thám Ca-ti-na, phụ trách văn khố lưu trữ hồ sơ các
chính trị phạm. Khi Bảy Trân được giải về bót Ca-ti-na, Brô-sê-riu nhận ra
người bạn học năm xưa. Hắn mời Bảy Trân lên văn phòng, nhắc chuyện cũ
hồi học ở Pháp có lần Bảy Trân về nhà hắn chơi trong những ngày lễ. Thái
độ của Brô-sê-riu chân tình cởi mở, nhưng Bảy Trân vẫn giữ vẻ lạnh lùng
xa cách. Bởi ngày xưa là bạn nhưng giờ đây họ đang ở hai trận tuyến đối
địch, kẻ theo cách mạng, người làm mật thám. Brô-sê-riu thì không nghĩ
vậy, hắn là mật thám bất đắc dĩ, mà coi tình bạn là thiêng liêng. Hắn trao
cho Bảy Trân một danh thiếp, dặn dò “Nhà tao ghi rõ trong đó. Mày đến
chơi bất cứ lúc nào cũng được. Có ai làm khó dễ, hãy đưa danh thiếp này
ra”.
Bảy Trân nhận cho Brô-sê-riu vui, nhưng cất kỹ không dùng đến, đồng thời
về báo cáo đầy đủ mọi việc với chi bộ. “Hôm nay nó đến đây có việc gì?”.
- Việc lành. Ông sếp tao muốn gặp mày.
- Cò Ba-de (Bazin) muốn gặp tao?- Bảy Trân ngạc nhiên đến cùng cực.
- Phải. Mày về tắm rửa thay đồ. Xe tao đậu ngoài đường cái.