NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 180

Ba son của nó”.
Ông Tám rất mến đồng chí Thức, anh này là thợ giỏi của Ba son. Anh kéo
theo một số lượng công nhân đầu quân bộ đội Chánh hưng như Năm
Dương, Tám Xích ngay từ đầu. Anh Thức là người Bắc vô Nam từ lâu, tính
tình vui vẻ, cởi mở. Tuổi của anh Thức cùng một lứa với cô Tư nên ông
Tám xem như con cháu. Tay nghề của Thức rất giỏi nên ngay từ đầu anh đã
giữ chức giám đốc binh công xưởng, Năm Dương phó giám đốc.
Cô Tư nhét bạc đầy hai túi áo đi mua gạo. Đoàn ghe chở gạo gồm ba xuồng
và một ghe nhỏ có sức chở hai chục giạ. Cô Tư đi ghe ở phía sau, ba xuồng
nhẹ nhàng lướt nhanh đi trước. Bất ngờ dọc đường đoàn ghe bị phục kích.
Súng nổ vang, đạn bay vèo trên đầu. Tất cả bỏ xuồng nhảy xuống sông. Cô
Tư ở sau nhưng lội theo kịp mấy anh ở trước cùng nhay lủi rừng về tới Bàu
Bông. Chừng ngớt tiếng súng mới thấy đói. Nhờ dân để lại vài lon gạo nấu
cơm ăn, nhưng dân cũng đang khan gạo, ăn cháo thay cơm. Dù vậy, khi biết
cô Tư và các bạn là quân nhu Chi đội 7, bà chủ nhà vét hủ gạo nấu cơm để
“mấy cháu có sức đi công tác”. Tiền ướt căng hai túi, cô Tư móc ra phơi và
trước khi tiếp tục lên đường, cô xin trả tiền gạo, bà già nhất định không lấy.
Cô Tư nhét tiền vào túi đứa cháu nhỏ, bà già cũng chạy theo, “một bữa cơm
mà nhiều nhỏi gì!”
Có gạo rồi, anh Thức lên tinh thần, nửa đùa nửa thật:
- Chị Hai có tài đổ bánh bò, nghe đồn mà chưa dịp thưởng thức…
Cô Tư biết anh em trong rừng thèm nên tổ chức xay bột, nạo dừa làm bánh
bò thật ngọt, thật béo. Mỗi người được một bánh to bằng chén ăn cơm,
nhưng xem ra ai cũng còn thèm thuồng…
Mỗi lần được ông tám giao cho công tác như vậy, cô Tư rất vui. Cô muốn
bước ra ngoài phạm vi nhỏ hẹp của gia đình. Nhờ những công việc nho
nhỏ, vừa với sức mình, cô gắn bó gia đình với tập thể, đúng theo lý tưởng
của ông Tám là “tứ hải giai huynh đệ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.