NGƯỜI CỦA GIANG HỒ - Trang 116

cản lại, khuyên Cương “bình tĩnh, chuyện đâu có đó”. Tỏ mặt đàn anh,
Cương Võ sĩ gạt đám lâu la qua một bên:

– Mấy em không hiểu chuyện, tránh sang một bên cho qua xử đàn em.

Phần Lâm Chín ngón, dù đã đuổi được Chương khùng nhưng cơn giận

bừng bừng vẫn chưa tan. Lúc Lâm đang đấm thình thình vào tường buồng
giam 3F4, dọa “luộc thằng Chương” thì một tên đàn em chạy vào cấp báo:

– Anh Lâm cẩn thận. Anh Cương đang dẫn người qua tìm anh đó.
Vừa nói, tên này vừa dúi vào tay Lâm mấy con dao lá lúa, dặn:

– Anh cầm theo để phòng thân.
Lâm bảo:
– Một dao đủ rồi.

Và hắn lập tức chạy ra nghênh tiếp. Khi hai bên đã đứng đối diện nhau,

Cương Võ sĩ dừng lại, hỏi:

– Lâm! ở đây mày với tao ai là đàn anh(?).
Lâm chưa kịp trả lời đã bị Cương tung ngay một cú thôi sơn vào mặt.

Khá nhanh, Lâm né đầu tránh được. Cú đấm quá mạnh nhưng không trúng
mục tiêu khiến Cương Võ sĩ hụt đà chúi thấp đầu về phía trước. Trong
giang hồ, bị một cái tát xem như không còn ngoi đầu lên được, huống hồ ăn
nguyên cú đấm. Máu bốc lên, lợi dụng lúc Cương Võ sĩ mất đà, Lâm Chín
ngón nắm ngay cổ áo địch thủ lật lên và quơ tay ra sau lưng rút dao… Tất
cả diễn ra quá nhanh nên không ai kịp can. Cương chỉ kịp hự lên một tiếng
rồi ôm ngực đổ vật ra sàn khi Lâm vừa buông tay. Nghe ai đó kêu lên “Anh
Lâm, đừng đâm nữa”, Lâm mới sực tỉnh, vội buông dao đánh cạch xuống
sàn. Nhát dao đâm trúng tim, Cương Võ sĩ chết ngay tại chỗ. Lâm Chín
ngón mặt tái mét, vội thanh minh trước khi bị dẫn đi:

– Tôi không cố ý, tại anh Cương… Thôi, anh em thắp cho ảnh mấy nén

nhang giùm tôi.

Rõ ràng Cương Võ sĩ không chết vì kém võ nghệ, cũng không chết vì

nhà tù. Y chết vì… sĩ diện hão muốn vỗ ngực xưng tên. Âu đó cũng là kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.