NGƯỜI ĐÀN ÔNG XA LẠ - Trang 116

Cô liếc nhìn đi chỗ khác cố tìm Hào Nam một lần nữa . Cô cảm thấy mình
như một con tàu trong cơn bão, tìm kiếm đến tuyệt vọng cái mỏ neo . Cô
lắp bắp đến tuyệt vọng:
- Tôi không thể đi bất cứ nơi đâu, hay làm bất cứ việc gì với anh . Tôi còn
phải tiếp khách.
- Thế tôi không phải là khách hay sao ? Cô đừng có đối xử bất công với tôi
quá đấy.
- Anh là khách của cha mẹ tôi.
Bất giác, anh hất mặt về phía trước, hỏi một cách dữ tợn:
- Cái gã đàn ông kia là ai thế ? Tôi thấy hắn cứ nhìn chằm chằm cô tự nãy
giờ . Và lượn qua lượn lại từ nãy giờ không biết mệt mỏi thế.
Vẻ thờ ơ của nàng trước câu hỏi của anh làm anh điên tiết lên . Anh lắc
mạnh vai nàng:
- Hắn là ai vậy ?
Chiêu Hà hất mặt, nhìn chằm chằm vào anh ta:
- Anh có dây thần kinh không vậy ? Anh lấy quyền gì mà anh hỏi tôi với
cái giọng trịch thượng như thế ? Vài tuần trước, anh đã bước ra khỏi cuộc
đời của tôi . Anh nhục mạ tôi trước mặt mọi người . Bây giờ anh nghĩ anh
có thể quay lại hạch sách tôi hay sao ? Tôi nghĩ tôi không có nhiệm vụ trả
lời với ông, anh ấy là ai . Tôi nói lại lần cuối . Tôi không thể đi với anh
được . Anh hãy tìm cách khác để tiêu khiển cho bản thân anh.
Vọng Quân giận dữ:
- Được thôi . Anh đồng ý . Anh sẽ cho em một giờ đồng hồ để tiếp khách
.Miễn sao đêm nay, em đi với anh là được.
Thấy lời nói của anh có vẻ như đang ra tối hậu thư . Cô hỏi với vẻ thách
thức:
- Nếu tôi không đi thì sao ?
Đôi mắt Vọng Quân lạnh lùng:
- Thì tôi sẽ nói cho cha mẹ cô biết những điểm xấu về cô . Lăng nhăng với
chồng người ta... chắc cô biết tôi nói ai ? Quân Phát đấy . Và dễ dãi để tôi
ôm trong vòng tay . Tôi sẽ la lên trong buổi tiệc này cho mọi người cùng
nghe, xem cô có còn lấy chồng được nữa hay không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.