NGƯỜI ĐÀN ÔNG XA LẠ - Trang 37

Dạ Miên

Người Đàn Ông Xa Lạ

Chương 11

Xách va li nhỏ rời khỏi chung cư đô Thành mà lòng Chiêu Hà nặng trĩu,
buồn đau . Lời nói của Lam Giang lai văng vẳng bên tai:
- "Trời ơi ! Mày đi sớm quá, lỡ sếp của Quân Phát lại thì tao chẳng biết
phải làm sao ?"
Lúc đó, nàng nhớ như in nàng đã nói với Lam Giang rằng:
-" Mày cứ nói với hắn rằng: Tao hư quá ! Ăn trộm, ăn cắp vàng bạc gì của
mày đó, nên mày quyết định tống cổ tao ra khỏi nhà ".
Thật ra nàng đi là giải pháp tốt nhất , mặc dù nàng muốn ở lại để có thể gặp
anh ta . Biết rằng đi là mất tất cả, là mãi mãi không bao giờ gặp lại kẻ lạ
mặt đáng ghét kia . Trời ơi ! Tại sao anh ta chẳng bao giờ thèm mềm mỏng
với nàng một câu kia chứ ? Nàng đáng ghét lắm hay sao ?
Thôi ! Nhưng dù sao, ra đi là giải pháp tốt nhất để giữ được tình bạn giữa
nàng là Lam Giang lâu bền, vì nàng không thể tin Quân Phát cho lắm.
Giờ đây, cô chỉ muốn mau trở về nhà và tâm sự với Tư Thục nghe về hai
ngày vắng nhà của mình.
Thời tiết lại trở nên tồi tệ . Chiêu Hà rùng mình vì những cơn gió lạnh vừa
thổi tới về phía cô . Gió mạnh như bão táp làm thổi tung cả tóc vào mắt cô,
làm rơi cả quai đeo của chiếc túi xách to.
Thêm vào đó, nàng cảm thấy lúng túng khi có một chiếc xe hơi màu trắng
bóng loáng quen thuộc đang từ từ cặp sát bên cạnh mình . không thể tin
được . Cô chằm chằm nhìn anh lạnh lùng
Anh mở tung cánh cửa về phía cô:
- Xin chào.
Anh nói và liếc nhanh từ khuôn mặt cô tới chiếc va li nơi chân cô
Chiêu Hà đáp lại, giọng lạnh tanh:
- Xin chào . Ông vẫn thường la cà ngoài đường như thế này sao ?
Anh chẳng trả lời mà hỏi lại đột ngột:
- Cô đi đâu thế ? Có phải bị đuổi việc rồi không ? Hay định đi nghỉ mát ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.