NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 168

Rời xa em là lỗi lầm lớn nhất của đời anh, nhớ em là bài học mãi mãi
trong phần đời còn lại của anh.

Những lời nói dịu dàng này đối với Thẩm Thiếp lại cứng như gang
thép đâm nhói vào trái tim cô.Hoá ra trong tim người chồng vốn vai kề má
ấp, người từng đồng cam cộng khổ với cô lại có hình bóng của một người
con gái khác. Trớ trêu hơn nữa là cô ta lại sắp sửa trở thành chị dâu của cô.
Tim đau nhói tới mức không thể thở được, không biết tự lúc nào
nước mắt tuôn rơi.
Đây là câu cuối được ghi chép trong quyển sổ, phần còn lại của
quyển sổ trắng trơn.
Nhưng thế cũng là quá đủ rồi. Thẩm Thiếp nặng nề khoả quyển sổ rồi
đặt nó vào chỗ cũ.
Buổi tối khi Phương Trình đi làm về cô không nói năng gì. Mãi tới
khuya, khi họ nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, cô mới buồn bã hỏi:
- Anh có biết hôm nay anh em dẫn bạn gái về nhà chơi tên là gì không?
Phương Trình ậm ừ một tiếng rồi đáp lại:
- Tên là gì cơ? Hôm nay anh không ở nhà nên có nhìn thấy cô ấy đâu.
Thẩm Thiếp im lặng một hồi, cố kìm nén cảm xúc, kìm không cho
nước mắt trào ra:
- Cô ấy tên là Triển Nhan.
Trong đêm tối, cô cảm nhận được người Phương Trình khẽ run, mặc
dù rất nhẹ nhưng cũng khiến tim cô đau nhói.
Thẩm Lực nộp tiền thuê bao di động xong thì đi ra phòng kinh doanh
liên thông. Lúc này đã là bốn giờ chiều, ánh nắng chiếu xuyên qua hàng
cây rậm rạp tạo thành những vệt nắng trên vỉa hè. Thẩm Lực đi đôi giày thể
thao màu trắng, anh có cảm giác trống vắng.
Bên đường có quán cà phê. Lúc qua đường Thẩm Lực nhìn thấy bóng
một người đang bước vào bên trong. Bất giác anh dừng bước bởi anh nhận
ra bóng người đó rất quen thuộc.
Cánh cửa của quán cà phê bằng kính trong. Thẩm Lực lùi về sau,
nhìn qua cửa thấy người vừa vào bây giờ đã ngồi ở vị trí sát cửa sổ.
Lúc này Thẩm Lực đã nhìn thấy rõ ràng, người này không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.