NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 132

BỊ ĐÀN SÓI BAO VÂY

Chưa đầy một năm sau.

Ngày tháng qua nhanh, cách mạng thành công rồi kháng chiến bùng nổ.

Làng Dũng bị giặc chiếm, rồi trở thành vùng du kích. Đàn chó săn của ông
Giáp tan tác cả. Nỗi nhớ tiếc về con Sói Lửa cũng nguôi dần, nhạt dần đi
trong Dũng. Dũng đi làm liên lạc cho du kích huyện. Con đường gập
ghềnh, hiểm trở đầy thú dữ hồi nào giờ trở thành con đường liên lạc giữa
chiến khu với vùng địch hậu. Từ chiến khu Dũng nhớ về vùng quê thân
thuộc, nhớ bố mẹ đến nát lòng. Nhà Dũng nằm phía ngoài đồn địch. Dũng
ao ước một ngày nào đó được trở về, bí mật thăm bố mẹ, thăm ngôi nhà,
mảnh vườn, bờ tre, bụi nứa mà nghe nói giờ đã tan hoang. Nhưng cậu là
một liên lạc, chỉ được phép đi, về đúng ngày giờ, đúng nơi chốn mà cấp
trên ra lệnh, làm sao có thể rẽ về thăm nhà được?

Một lần Dũng được giao nhiệm vụ mang thư của ban chỉ huy huyện đội

về cho xã đội trưởng xã Dũng và được phép ghé về nhà. Sau cách mạng,
làng của Dũng, làng Xoài và làng Mít hợp lại thành một xã. Chú Tín giờ là
xã đội trưởng du kích. Thật tình mỗi lần nhận nhiệm vụ đi liên lạc Dũng
vừa lo vừa sợ. Lo là lo cho công việc, sợ là sợ nguy hiểm đến tính mạng.
Con đường từ chiến khu về vùng du kích có thể nói không một đoạn nào lại
không có cái chết rình rập kề bên. Nơi bọn địch không dám bén mảng là xứ
sở của chó sói và hổ, báo. Nơi lũ thú dữ lảng tránh lại là chỗ địch hay phục
kích. May thay cậu mới chỉ làm nhiệm vụ đi loanh quanh trong vùng chiến
khu của huyện.

Thế nhưng lần đi này Dũng lại vui mừng. Điều khiến cậu vui mừng về

chuyến đi này là làm xong công việc sẽ được ghé về thăm bố mẹ. Ôi, cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.