NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 61

thoắt cái chạy ra ngoài, vừa chạy vừa từ trong túi áo lấy ra những viên kẹo
đã cũ đưa cho Mộc Cửu như tặng vật quý, vẻ mặt chờ đợi nhìn cô.

Mộc Cửu nhìn người đàn bà, người đàn bà đó cười ngây ngốc, đẩy đẩy

tay về phía trước, miệng nói: "Con gái à, mau ăn kẹo đi, mẹ con có rất
nhiều kẹo nha."

Mộc Cửu đưa tay lấy một viên kẹo trong tay bà ta, giấy gói kẹo đã

xuống sắc không còn mới, không thấy rõ hiệu, khi cầm cảm giác mềm mềm
dính dính, Mộc Cửu cũng không từ chối, cầm hết kẹo trong tay, nói: "Ăn
ngon lắm."

Giọng điệu cứng ngắc lại làm cho người đàn bà cực kỳ vui vẻ: "Ngon

lắm sao? Tốt quá, con gái tôi ăn kẹo của tôi cho, nó ăn kẹo của tôi cho!"
Người đàn bà đầy sức sống vừa đi vừa la to.

Mộc Cửu quay đầu nhìn thoáng qua rồi tiếp tục tiến về phía trước.

Lầu sáu của bệnh viện có những gian phòng đặc biệt, Mộc Cửu đứng ở

cửa lớn lấy ra một túi vải sợi tổng hợp màu xanh.

Hành lang lầu sáu không có một bóng người, Mộc Cửu một mình đi

trên nền gạch men sứ, bên tai chỉ có tiếng bước chân của cô.

Mộc Cửu đi đến cuối hành lang, đứng ở trước cửa gian phòng cuối

cùng, đẩy cửa ra đi vào.

Mộc Cửu nhìn miếng kính thủy tình chia căn phòng ra hai gian, Mộc

Cửu đứng ở phía trước nhìn người bên trong.

"Chị đến rồi." Cô nói.

Âm thanh thông qua thiết bị truyền rõ ràng vào bên trong, người bên

trong giống như không nghe được, vẫn bất động, có một quyển sách rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.