"Ngày 18 tháng 4." Tần Uyên nhập 0418, nhưng lại hiển thị sai mật mã .
"Không phải sinh nhật ......"
Mộc Cửu thanh âm không hề phập phồng nói: "Ngày đầu tiên hắn gây án."
"Ngày 12 tháng 8" Tần Uyên nhập 0812, nhưng không nghĩ mật mã thế
nhưng lại sai .
Triệu Cường nhìn mật mã không đúng, khiếp sợ mà mở to hai mắt , nhưng
không vì là bốn con số này không phải là mặt mã ,mà là bởi vì người suy
đoán như thần Mộc Cửu cư nhiên lại sai !
"Không phải ngày 12 tháng 8 còn có thể là ngày nào có ý nghĩa với Lục
Hướng Thanh ?" Triệu Cường vuốt cằm nghĩ nghĩ, có thể hay không: "Có
lẽ chúng ta nghĩ quá phức tạp, nơi này trước kia không ai có thể vào, Lục
Hướng Thanh nói không chừng liền lập một cái mã rất đơn giản như
0000?" Giống hắn , mặt mã di động cũng để thế cho dễ nhớ .
Triệu Cường nói xong liền đi thử, kết quả , đương nhiên là không đúng ......
Không buông tay Triệu Cường tiếp tục suy đoán: "Chẳng lẽ là 1234? 0101?
1010?"
Mộc Cửu không lên tiếng, chỉ dùng đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm
vào bàn phím tủ sắt, 0812, là mật mã hợp lí nhất, đây là ngày đầu tiên hắn
giết người, là lần đầu tiên hắn nhấm nháp nội tạng con người, hắn ở tủ sắt
ngoài treo bức tranh hoa hồng......
Bức tranh!
Mộc Cửu hạ tầm mắt xuống phía dưới, dừng ở bức tranh để lên trên mặt
đất,Mộc Cửu lập tức ngồi xổm xuống dưới, tìm ở trong tranh cả ngày , rốt
cuộc chính là không có.
Tần Uyên nhìn động tác của Mộ Cửu, cúi người nói: "Mộc Cửu, em phát
hiện cái gì?"
Mộc Cửu chỉ vào tranh: "Đem khung kính bỏ ra đi."
Tần Uyên ngồi xổm xuống đem bỏ khung đi, Mộc Cửu từ bên trong đem
bức tranh sơn dầu ra, không có ,lại xem chính diện bức tranh, tầm mắt dừng
chỗ giấy trắng góc phải bên dưới.
Nhìn lên một cái , Mộc Cửu nhìn bốn chữ số hơi hơi nheo đôi mắt lại , sau
đó đứng lên, đến bên tủ sắt, ấn xuống một dãy số như trong tờ giấy .