NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 129

Nikolai Leskov

Người hành hương mê đắm

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương 18

SAU đây là lời kể của Gru-sa:
Trong thời gian anh đi vắng, - ấy là nàng nói về thời gian tôi đến chợ phiên
Ma-ca-ri-a, - Hoàng thân cũng rất lâu không về. Có tin đồn ông ta sắp lấy
vợ... Em khóc suốt ngày và gầy tọp đi. Tim em nhức nhối. Cái thai trong
bụng em đã tưởng không thể sống nổi. Thế rồi đột nhiên người ta báo tin
cho em biết ông ta trở về. Em mừng đến phát điên lên được. Em vội chạy
vào phòng riêng để trang điểm cho thật đẹp. Em đeo đôi hoa tai bằng ngọc
lam, lấy ra chiếc áo em thích nhất bằng vải màu xanh nhạt với những đăng-
ten và một cái áo lót hở cổ rộng... Em vội vã và mặc vào nhưng không làm
sao cài dược móc ở sau lưng... Em định khoác lên một chiếc khăn san
mỏng để ông hoàng thân khỏi nhìn thấy áo không cài đằng sau. Em chạy ra
đón ông ngoài thềm... Xúc động quá, người em run bắn lên. Em hét to:
“Anh yêu quý, kho vàng của em!”
Rồi chạy đến ôm chặt lấy cổ ông ta...
Nàng như lịm đi. - Đến khi tỉnh lại, em thấy mình đang nằm trên đi-văng
trong phòng riêng của em. Em chưa kịp hiểu lúc nãy em đã ôm chàng thật
hay chỉ ôm hôn trong giấc chiêm bao. Nhưng em cảm thấy trong người rất
mệt và thật là sai lầm, em đã sai người mời ông ta vào gặp em.
Cuối cùng ông cũng vào và em hỏi ông ta:
“Chàng đã quên hẳn em rồi chăng?”
"Tôi bận công việc” - ông ta đáp.
“Công việc gì? Trước kia chàng có làm công việc gì đâu, kho vàng quý báu
của em?” Em đưa hai tay ra cho ông ta, nhưng ông ta nhăn mặt, rồi cầm sợi
dây đeo thánh giá của em kéo thật mạnh.
May sợi dây bằng lụa em đeo ở cổ đã sờn bị đứt. Nếu không ông ta đã làm
em ngạt thở và chết rồi. Em nghĩ, chắc ông ta muốn em chết, bởi vì em thấy
ông ta tái mặt đi và rít lên với em:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.