NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 166

Tên tuổi Jill Castle nhanh chóng lan truyền khắp thành phố với cái biệt
danh Người tình rực lửa khiến gã đàn ông ham vui nào cũng náo nức muốn
có phần. Tất nhiên, Jill sẵn sàng chia cho những ai mà nàng biết mình sẽ
cần đến. Gặp thêm một người, tình yêu và lòng tự trọng trong Jill lại vơi
thêm một chút trong khi nỗi thù hận càng lúc càng đầy thêm.
Sẽ đến ngày, nàng tin, thành phố điện ảnh này sẽ phải trả giá cho những gì
nó đã gây ra với nàng.
Nàng buộc nó phải trả giá.
***
Kể từ đấy, cái việc có vai diễn - tất nhiên, không phải trong phim khiêu
dâm - chẳng còn là vấn đề với Jill nữa. Nàng đã xuất hiện trong khá nhiều
phim nhựa, phim truyền hình, trong cả phim quảng cáo nữa. Song đều chỉ
là những vai mà nếu nói một cách nghiêm túc thì cũng khó có thể gọi được
là vai; thí dụ như hai mươi giây là cô giúp việc với câu "Vâng, bà chủ, tôi
sẽ lau chùi nó sạch như bà muốn", hoặc nửa phút là cô bán hàng, nói "Xin
đợi một phút, tôi sẽ đổì cho cô chiếc màu xanh", hoặc tròn một phút trong
hình ảnh cô gái ngoi lên từ bể bơi phô ra đôi mông tròn căng bó trong bộ đồ
tắm trắng muốt và khoe với bạn, "Chính xác, bọn tớ đều sử dụng băng vệ
sinh Daintier" và… chỉ có vậy. Cũng có thể gọi đó là vai diễn và gọi nàng
là diễn viên được không? Và nàng sẽ mãi mãi là gương mặt không tên của
điện ảnh? Không bao giờ!
Jill hai bảy tuổi khi mẹ nàng qua đời. Một mình một xe, nàng về Odessa
đưa tang mẹ. Chưa đầy chục người theo sau quan tài bà Czinski, không có
ai là các quý phu nhân trong nhóm những người có dầu mà bà đã may cắt
thuê cho họ hàng chục năm qua. Đây chỉ là mấy bà già thường cùng mẹ
nàng đi lễ nhà thờ, đi nghe giảng đạo, đọc kinh. Thế là lũ quỷ dữ không còn
cơ hội để hành hạ bà Czinski nữa. Nàng thầm nghĩ.
"Chào em, Josephine". Tiếng nói thân thuộc vang nhẹ sát bên. Jill quay
phắt sang và bắt gặp ánh mắt anh, đồng thời cảm thấy ngay là họ vẫn đang
là của nhau, vẫn chưa hề xa nhau dù giữa họ đã có tới gần chục năm chưa
được thấy mặt nhau. Anh vẫn là David của Josephine, của nàng, dù nom
già dặn hơn trước, tất nhiên rồi. Anh nói tiếp. "Anh buồn vì mẹ em đã mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.