NGƯỜI QUẢNG ĐI ĂN MÌ QUẢNG - Trang 114

112

nguyễn nhật ánh

ông quyết lấy lại thanh danh, trong khi vẫn chưa đủ
sức gạt bỏ được sự ám ảnh ghê gớm của định mệnh. Đó
là vẻ mặt vừa cương quyết vừa não nùng, vừa tự tin lại
vừa chịu đựng. Tôi gần như không dám nhìn Roberto
Baggio sút quả bóng mang màu sắc số phận đó. Lúc
này quả sút đó không còn là trò chơi nữa. Mà là sự
thách thức số phận. Mà là bi kịch cổ điển Shakespeare
- to be or not to be. Đó không thể là quả bóng trung hòa.
Quả bóng sẽ chỉ đi về một trong hai hướng: hoặc là
về phía chiếc nôi ru hoặc là về phía nấm mồ - điểm
khởi đầu và điểm kết thúc của cuộc đời. Nếu sút thành
công, Roberto Baggio một lần nữa được sinh ra. Nếu
thất bại, là một sự chôn vùi vĩnh viễn. Lúc đó, không
còn là Roberto Baggio nữa, mà là... Marilyn Monroe
“river of no return” - dòng sông vĩnh biệt! Ôi, cái hình
ảnh Roberto Bagio lầm lũi tiến đến chỗ quả bóng lúc
đó sao lại gợi nhắc đến thế cái hình ảnh của Kinh Kha
trước khoảnh khắc vượt qua sông Dịch: Anh hùng nhất
khứ bất phục phản, may sao Roberto Baggio đã trở về!
Cuối cùng, Roberto Baggio là con phượng hoàng phục
sinh từ tro than hất hủi. Theo tôi, anh là người chơi
hay nhất trong đội Ý 98 và là một trong những cầu thủ
chơi thứ bóng đá giàu cảm xúc nhất giải!

3

Chúng ta cũng có thể chứng kiến không ít
những nghịch lý cuộc đời trong bóng đá! Chẳng

hạn tôi không thể hiểu tại sao khi Kluivert nhảy lên
đánh đầu vào lưới Taffarel thì các hậu vệ Brazil không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.