NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 168

tường." Lâm Đào nói, "Dù sao trèo tường cũng cần có kỹ năng, người có
kỹ năng này không nhiều, tôi cũng nghĩ có thể xâu chuỗi các vụ án lại."

"Nhưng thật sự hắn không có cách nào gây án liên tục được!" Đại Bảo

có chút nôn nóng.

Thầy xua tay với Đại Bảo, nói, "Những vụ án khó cũng có lý của nó.

Lúc nãy mọi người đã đưa ra căn cứ của mình rồi, đã nói ra suy nghĩ của
mình về việc xâu chuỗi các vụ án. Theo tình hình hiện tại, hung thủ tiến
hành tấn công hai nạn nhân cùng lúc, có hành động trèo tường là có căn cứ
để xâu chuỗi các vụ án lại, như vậy có vẻ đáng tin hơn việc thời gian gây án
không phù hợp mà Đại Bảo nói."

"Đúng vậy." Tôi gật đầu.

Thầy nói tiếp, "Nhưng tôi tin Đại Bảo, tuy cậu ấy không nói ra nguyên

nhân xung đột về thời gian, nhưng cậu ấy chắc chắn như vậy, nhất định có
lý do. Ngoài ra, vụ án ở tỉnh chúng tôi tập trung ở Long Phiên, ở Nam Hòa
lại không cố định; cách sát hại nạn nhân của hung thủ ở tỉnh chủng tôi là
dùng vật tù đánh vào đầu, còn ở tỉnh Nam Hòa là bóp cổ; còn một vấn đề
tương đối quan trọng, các vụ ở tỉnh chúng tôi có tính công khai, nói cách
khác, hung thủ sau khi gây án không trốn chạy, thậm chí không giấu thi thể
đi để kéo dài thời gian phát hiện vụ án, còn vụ Tập Nhất Nhất bị sát hại ở
tỉnh Nam Hòa, có thể thấy hung thủ cố ý che giấu, hắn đã ném thi thể của
nạn nhân vào bể phốt. Phân tích tâm lý hành vi, tôi đồng ý với cách nghĩ
của Đại Bảo, hai vụ án ở tỉnh chúng tôi có thể do cùng một người gây ra,
còn hai vụ ở tỉnh Nam Hòa chắc chắn do một người khác gây ra."

"Ý của anh là vụ án ở hai tỉnh chúng ta không thể xâu chuỗi lại, phải

chia đều ra sao?" Tổng đội trưởng Triệu gốc là cảnh sát hình sự, rất khâm
phục khả năng phác họa chân dung thủ phạm trong các vụ án mạng của
thầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.