NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 156

“Ừm, anh ấy thực sự đối xử với tôi rất không tồi đâu.” Tống Trân học

theo ngữ khí của cô ta.

“Tống Trân, cô có biết câu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã [2] không?”

[2] Tương tự như câu "Vật họp theo loài" của Việt Nam.

“Biết nha, cho nên rõ ràng cô với tôi không phải cùng một loại, dù sao

thì người và vật cũng không thể đánh đồng với nhau.” Tống Trân che
miệng cười.

“Cô!”

Tề Nghiễm Ninh muốn đi lấy ly nước, vừa ra tới cửa liền nghe được

cuộc đối thoại của Tống Trân và Bùi Nhạc. Nghe Tống Trân mắng chửi
người ta không cần từ ngữ thô tục, anh có hơi kinh ngạc, xem ra cô gái này
cũng không dịu ngoan như cô biểu hiện, lúc cào người ta sẽ không hạ thủ
lưu tình.

Anh bật cười, dứt khoát không lấy nước nữa, xoay người rời đi.

Tống Trân “soạt” một cái đẩy ghế dựa ra, đứng lên.

“Aiz, từ lúc người nào đó đi vào, tôi cứ cảm thấy trong phòng này có

mùi gì đó là lạ, chua chết đi được. Không được, tôi phải ra ngoài hít thở
không khí đây.”

Cô vừa nói vừa đi ra ngoài.

“Tống Trân, cô vẫn giống hồi còn học đại học, khiến người ta chán

ghét!”

“Ồ, biết tôi đáng ghét thì đừng có trêu chọc tôi nữa, nếu không tôi sẽ

càng đáng ghét đấy.” Tống Trân quay đầu mỉm cười với cô ta, đôi mắt hoa
đào hẹp dài yêu mị lạ thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.