NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 540

Hà Thủ Ngu cầm cốc lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê rồi đặt

xuống, chất lỏng đắng chát theo thực quản chảy xuống dạ dày, trong miệng
toàn là hương vị cay đắng.

“Thật là xinh đẹp.”

Hà An Nhiên nhướng mày, đây là ý gì, khen cô sao?

“An Nhiên, con biết chú…”

“Tôi biết ông là ai.” Hà An Nhiên nhấp một ngụm cà phê, cười nói.

Hà Thủ Ngu cũng nở nụ cười, lúc cười tuy trên mặt có nếp nhăn

nhưng vẫn không ảnh hưởng đến khí chất của ông như cũ.

Hà An Nhiên cúi đầu, chậm rãi quấy cà phê trong tách, màu nâu đen

của cà phê cuốn theo chiếc thìa, tạo thành những gợn sóng. Thật ra cô cũng
đã từng nghĩ đến cảnh tượng khi gặp lại ông sẽ như thế nào vô số lần,
nhưng khi mọi chuyện thật sự xảy ra, cô lại cảm thấy không quá chân thật.

Nhắc đến cũng thật buồn cười, rõ ràng là bố con ruột nhưng lại chẳng

khác gì người xa lạ, hai người có quan hệ huyết thống nhưng lại không hiểu
gì nhau. Hà An Nhiên vốn còn cho rằng mình sẽ rất ghét Hà Thủ Ngu,
nhưng bây giờ lúc gặp ông, trong lòng cô không ghét, chỉ là cũng không
thích.

Bố - trong thế giới của cô, đây chỉ là một cái từ ngữ ở trong miệng

hàng xóm láng giềng mà thôi, thực sự đối với cô, nó không có bao nhiêu ý
nghĩa.

“An Nhiên, nhiều năm vậy rồi, bố rất xin lỗi hai mẹ con con.”

Bàn tay đang khuấy cà phê của Hà An Nhiên đột nhiên dừng lại, cà

phê trong tách cũng dần phẳng lặng lại. Cô ngẩng đầu, ánh mắt trong veo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.