NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 310

Lâm Văn Trúc đến, khiến mấy người mới không ngừng liếc trộm qua, có

đánh giá có khinh miệt.

Lâm Văn Trúc ngồi thẳng xuống, ở đây cũng có chỗ của cô.

Chu Nhan không vui mà trợn mắt, “Hôm nay sao tam thiếu không đến cổ

vũ cô thế? Nếu tam thiếu đến, Kim tỷ đâu cần phải phí tâm tư như thế”.

Câu này vừa thốt ra, người cười giễu không ít, có ai không biết tam thiếu

đã đến Vân Chi Thượng rồi chứ, còn cố ý lật tung Phượng Vũ Thiên lên rồi
đến Vân Chi Thượng, điều này khiến người ta hoài nghi, rốt cuộc tam thiếu
có phải là cố ý hay không, chèn ép Phượng Vũ Thiên, rồi lại nâng sức mê
hoặc của Vân Chi Thượng lên, phải biết là mấy người bên Vân Chi Thượng
đều bị Phượng Vũ Thiên đè ép nặng, không cách nào ngóc đầu lên được
đấy.

Lâm Văn Trúc thản nhiên nhìn Chu Nhan, “Tôi ngồi ở đây, sao Chu tỷ tỷ

chỉ biết quan tâm tam thiếu mà không biết quan tâm tôi? Tam thiếu đi đâu
là chuyện tôi có thể hỏi sao?”.

Chu tỷ tỷ? Người ta không gọi sai, nhưng lại cảm thấy buồn cười, tiếng

“trư”

(lợn, heo)

cũng là âm này, liên hệ “trư” với “Chu Nhan”, ấy chà, cảnh

tượng đúng là quá đẹp.

Mọi người đều cố ý hoặc vô tình bật cười.

Chu Nhan tức mà không thể bộc phát ra, lườm Lâm Văn Trúc mấy cái

cháy mắt, cũng may là lúc này đến lượt cô ta biểu diễn, nếu không thì
không biết sẽ giày vò nhau đến thế nào nữa.

Liễu Như Ngọc liếc Lâm Văn Trúc một cái, hơi bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.