NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 316

phàm trần, đâu biết được người ta vô cùng có sức hút, tam thiếu căn bản
không chịu buông tay? Lúc này lựa chọn rời đi, có thể có lý do tốt nhất,
tiếp tục ở lại đây, sẽ chỉ bẽ mặt và buồn phiền mà thôi.

“Có phải đối với tam thiếu tôi không có chút giá trị gì nữa không?” Cố

Hương Liên ngẩn ngơ hỏi.

Kim tỷ lại thở dài lần nữa, “Tam thiếu thế này là nghĩ cho cô đấy, cô bỏ

ra quá nhiều rồi, nên thoát thân thôi”.

“Tôi hiểu. Khi tam thiếu lựa chọn Lâm Văn Trúc tôi đã hiểu rồi, để Lâm

Văn Trúc thay thế vị trí của tôi, sau đó, tôi sẽ hoàn toàn thoát khỏi cuộc
sống thế này, có thể rời xa chốn thị phi giữa tam thiếu và đại thiếu. Tôi
thậm chí đã từng khát vọng ngày hôm nay, nhưng đến ngày này rồi, tôi
lại… khó chịu đến thế.”

Kim tỷ vỗ vỗ đầu Cố Hương Liên.

“Tam thiếu hi vọng cô rời đi.”

Cố Hương Liên hơi khựng lại, dường như hiểu ra gì đó, “Là thế à!”.

Cố Hương Liên ngẩn người, rồi rơi nước mắt. Hôm sinh nhật cô, cô nghĩ

mọi cách để tam thiếu chúc mừng mình. Có lẽ là từ hôm đó, tam thiếu biết
được tâm tư của mình rồi nhỉ, thế nên mới hi vọng mình rời đi.

Cô biết đây là con đường tốt nhất cho mình, nhưng không thể ở lại bên

tam thiếu, không thể nhìn thấy tam thiếu, lại chua xót khó chịu đến thế.

Người phụ nữ đã đánh mất trái tim, có lẽ sẽ đau khổ như thế phải không,

nhất là khi người ấy rõ ràng sẽ không đáp lại mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.