NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 429

“Sai là người khác, cô không sai, cô là vô tội nhất.” Diệp Khuynh Lăng

cười nhìn cô ta, dùng ấm nước lạnh dội lên đầu cô ta, “Ta cảm thấy tam đệ
tốt của ta chết sớm cũng hay lắm, tránh phải nhìn thấy cái dáng vẻ ghê tởm
này của cô rồi sẽ hận không làm tự làm mù mắt mình đi”.

Đặng Thanh Vân phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn, “Diệp Khuynh Đình…

anh đừng quên anh ấy chết thế nào”.

“Đương nhiên là nhớ chứ, cậu ta khóc cầu xin ta, quỳ xuống cầu xin ta,

bảo ta cho cậu ta được sảng khoái.” Diệp Khuynh Lăng mặt không cảm
xúc, “Diệp Khuynh Mặc hạ thuốc trong thức ăn của cậu ta, ở bên ngoài cậu
ta còn dính thuốc phiện, những điều này đều là do đại ca tốt đó của ta làm,
mà cô thì đang hợp tác với đại ca tốt đó của ta. Cô cứ nghỉ ngơi cho tốt vào,
xem xem cậu ta có báo mộng cho cô không”.

Diệp Khuynh Lăng lạnh mặt xoay người rời đi.

Cái chết của Diệp Khuynh Lăng thực sự, có liên quan gì đến hắn? Ngay

cả cơ hội ăn độc nhiễm độc dính nghiện hắn cũng không có, trong cái nhà
này hắn như một người vô hình, có ai để ý đến hắn? Chỉ có Diệp Khuynh
Lăng thực sự đó, nhận được hết sự yêu chiều của phụ thân, mới được Diệp
Khuynh Mặc quan tâm đến.

Thứ hắn lấy đi chỉ có thân phận, chứ không phải tính mạng.

Đứng ngoài Lan Đình Hiên, Diệp Khuynh Lăng lạnh lùng nhìn viện này,

hắn không hiểu, là Đặng Thanh Vân đó quá lợi hại, hay là đệ đệ đơn thuần
đó của mình không nhìn thấu, vậy mà lại thích dạng phụ nữ như vậy.

Lâm Văn Trúc hoài nghi rồi nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.