NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 435

Hắn biết tâm tư của họ, hắn không nên bị người khác chi phối, có ân báo

ân, có thù báo thù, sống như một quân vương không có tình cảm. Suy nghĩ
này tựa như một trò cười, hoàng đế có thể yêu rất nhiều người phụ nữ,
nhưng không thể yêu một người phụ nữ, bởi vì tình yêu sẽ chi phối phán
đoán của một người, từ cổ chí kim, hoàng đế máu lạnh vô tình còn ít hay
sao, có mấy ai gia nghiệp thiên thu trăm đời? Không đúng, một người cũng
không có, toàn bộ đều mất hết, nước không còn, nhà cũng không còn. Con
người sống, nếu ngay cả tình cảm của mình cũng không thể chi phối không
thể phát tiết, đó không phải người, mà chỉ là một cỗ máy, đã là một cỗ máy
thì việc gì phải sống kiềm chế đau khổ như thế?

Hắn muốn làm gì, từ trước đến nay đều là chuyện của bản thân hắn,

người khác tán thành thì đi theo, không tán thành thì cứ việc rời đi!

“Tam thiếu, ngài muốn đi cứu Lâm Văn Trúc, có phải không?” Mặc dù là

câu hỏi, nhưng Lan Thúy vô cùng chắc chắn, ngay cả Yên Vũ Nhu hắn
cũng đích thân đuổi đến, Lâm Văn Trúc thì sao?

Diệp Khuynh Lăng lắc đầu, “Ta sẽ không đi”.

Lúc này Lan Thúy mới nở nụ cười, tam thiếu không đi, đó mới là Diệp

Khuynh Lăng đội trời đạp đất trong lòng cô ta, tất cả đều lấy đại cục làm
trọng.

Nhưng dường như cô ta lại quên mất, hắn nói là “Ta sẽ không đi”, chứ

không phải là “Ta sẽ không cứu”.

Lan Thúy bị đưa đi, Thạch Nham cũng không làm việc bên cạnh Diệp

Khuynh Lăng nữa, Lương Ba mới tới thay vị trí của Thạch Nham được
Khương Việt dặn dò một câu – Chúng ta có thể phỏng đoán tâm tư và suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.