NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 192

nghe, thăm dò, chờ mốt lời nói một động tác nào đó có thê làm hại Alex.
Nàng không thể nói dối trừ phi biết rõ sự thực nội vụ. Nàng có thể sơ sẩy
và Alex sẽ chết – bởi vì nàng biết chắc chắn Leamas đang ở trong tình
trạng nguy hiểm.
Kardem nhắc lại :
- Lúc đó anh ta nói gì ?
- Anh ấy cười.
- Cô có tin lời anh ta là đúng?
- Dĩ nhiên.
Người đàn ông trẻ lại bàn Chánh Thẩm nói làm thứ hai với đôi mắt lim dim
:
- Cô có xem đó làm một phán đoán có giá trị của một con người không? Cô
có nghĩ rằng anh ta đứng trên dòng lịch sử và mảnh lực của biện chứng
pháp?
- Tôi không biết. Đó là điều tôi tin, thế thôi.
Karden nói :
- Không sao. Cô hãy cho tôi biết hồi đó anh ta có phải là một người hạnh
phúc không, luôn luôn cười chẳng hạn?
- Không, anh ấy không thường cười.
- Nhưng anh ta cười khi cô nói cô trong Đảng, có biết tại sao không?
- Tôi nghĩ rằng anh ấy khinh rẻ Đảng.
Karden hỏi bằng một giọng thản nhiên :
- Cô có nghĩ rằng anh ta ghết Đảng không?
Liz trả lời mốt cách xúc động :
- Tôi không biết.
-Anh ta có phải là người thích hay ghét một cách mảnh liệt?
- Không … không; anh ấy không thế.
- Nhưng anh ta đã tấn công một người bán tạp hóa. Vậy tại sao anh ta làm
thế?
Liz bỗng dưng không tin tưởng Kardem nữa. Nàng không tin giọng nói ve
vuốt và bộ mặt hiền như tiên của y.
- Tôi không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.