NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 172

Harlan Coben

Người vô tội

Dịch giả: Trần Thiện Huy

Chương 11

Có vẻ như ai cũng từng có lần mơ giấc mơ khủng khiếp rằng mình tự nhiên
phải làm bài thi cuối kỳ trong một lớp học mình chưa từng tham dự suốt
học kỳ. Matt thì không. Thay vào đó, theo cùng một mạch tương tự kỳ lạ,
anh mơ thấy mình quay lại nhà tù. Anh không biết tại sao mình lại phải
quay lại đó. Không một ký ức về tội ác hay phiên toà, chỉ có cảm giác mình
đã gây ra rắc rối nào đó và lần này thì sẽ không bao giờ ra từ được.

Anh giật mình vùng dậy, đầm đìa mồ hôi. Mắt anh ứa lệ, cả người run rẩy.

Olivia đã quen với chuyện đó. Nàng choàng tay quanh anh và thì thầm mọi
chuyện đã qua và không gì có thể làm hại anh được nữa. Nàng cũng có ác
mộng, người vợ đáng yêu của anh, nhưng dường như nàng không bao giờ
cần hoặc muốn kiểu an ủi như vậy.

Anh ngủ trên một chiếc sa lông trong phòng đọc sách. Phòng dành cho
khách ở tầng trên có một chiếc giường gấp cỡ lớn mà anh cảm thấy quá
rộng nếu ngủ một mình. Giờ đây, khi nhìn chăm chăm vào bóng đêm, cảm
thấy cô đơn hơn bao giờ hết kể từ giây phút Olivia bước vào văn phòng của
anh, Matt thật sự sợ ngủ. Anh mở mắt chong chong. Khoảng bốn giờ sáng,
xe của Marsha chạy vào đường dành cho xe.

Khi nghe tiếng chìa khoá mở của, Matt nhắm mắt và giả vờ ngủ trên ghế.
Marsha rón rén lại gần và hôn lên trán anh. Mùi dầu gội đầu và xà bông
phảng phất trên người nàng. Dù đêm qua ở lại chỗ nào thì nàng cũng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.