NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 524

Harlan Coben

Người vô tội

Dịch giả: Trần Thiện Huy

Chương 43

Ngồi gác chân lên bàn, Loren Muse quyết định gọi cho người vợ goá của
Max Darrow.

Giờ này là ba hay bốn giờ sáng ở Nevada – Loren không khi nào nhớ nổi
giờ Nevada chậm hơn hai hay ba tiếng - nhưng nàng đoán là một người đàn
bà có chồng mới bị giết chắc không ngủ được dễ dàng.

Nàng bấm số điện thoại. Nó kết nối với máy nhắn tin tự động. Một giọng
đàn ông nói: “Max và Gertie không thể trả lời quý vị ngay được. Có lẽ
chúng tôi đã đi câu cá rồi. Vui lòng để lại lời nhắn”
.

Giọng nói từ đáy mộ làm nàng khựng lại. Max Darrow, cảnh sát viên về
hưu, từng là một con người. Thật đơn giản, nhưng đôi khi ta quên bẵng
chuyện đó. Ta bị cuốn hút vào những tình tiết, vào những mảnh của câu đố.

Một cuộc đời đã bị mất tại đây. Gertie sẽ phải thay đổi lời nhắn đó. Bà ta và
Max sẽ không còn đi câu cá với nhau được nữa. Nghe như một chuyện nhỏ
nhặt nhưng đó là cả một cuộc đời, một cuộc vật lộn, một thế giới đã bị đổ
vỡ.

Loren để lại lời nhắn kèm theo số điện thoại của nàng và cúp máy.

- Chào, cô đang bắt tay vào việc gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.