NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 597

nhìn quanh con đường. Chai bia khổng lồ màu nâu vẫn in trên nền trời. Vì
lý do nào đó nó làm nàng thấy được an ủi. Yates bước thẳng tới trước. Anh
ta mở cửa xe, chui vào, rồi nổ máy. Anh ta quay lại nhìn Olivia, và bỗng
nhiên một ý nghĩ đập vào óc nàng.

Nàng đã nhận ra anh ta.

Tên tuổi có thể dễ dàng phai mờ, nhưng các khuôn mặt thì nàng giữ lại cả
đời. Khi nàng nhảy, đó đã là cách nàng tự làm tê liệt cảm giác của mình.
Nàng nghiên cứu các khuôn mặt. Nàng ghi nhớ chúng, phân loại chúng
bằng mức độ buồn chán hay hào hứng, cố gắng nhớ họ đã tới đây bao nhiêu
lần. Đó là một bài luyện tập thần kinh, một cách nàng tự phân tâm.

Adam Yates đã từng tới hộp đêm của Clyde.

Nàng có lẽ đã chùn bước hay Cal Dollinger mới vừa kịp điều chỉnh để hoà
hợp với môi trường xung quanh. Nàng đã tính chuyện chạy trốn, cứ cắm
đầu chạy đến khi quy xuống, nhưng Dollinger đặt một bàn tay cứng rắn lên
cánh tay nàng. Hắn siết vào vùng phía trên khuỷu tay nàng vừa đủ chặt để
bắt nàng chú ý. Nàng cố vùng ra, nhưng điều đó cũng giống như kéo tay
mình ra khỏi một khối bê tông vậy.

Nàng không cử động được.

Họ đã gần tới chỗ chiếc xe rồi. Cal tăng tốc. Mắt Olivia lướt dọc con
đường, ngừng lại ở chỗ Lawrence. Ông ta đang đứng ở góc phố, ngất
ngưởng cạnh một người nàng không biết. Cả hai đều cầm túi giấy nâu trong
tay. Lawrence nhìn thấy nàng và sắp sửa đưa tay lên vẫy.

Olivia mấp máy hai chữ: Cứu tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.