NGƯỜI VÔ TỘI - Trang 96

- Tôi tới ngay, - anh nói.

Mười phút sau anh đã dừng lại trên đường Washington. Khu dân cu này ở
ngay gần công viên Branch Brook. Hồi nhỏ Matt vẫn chơi quần vợt ở đây.
Anh đã chơi khá hay một thời gian, cha mẹ anh còn đẩy anh ra tham dự
vòng đấu loại ở Port Washington một tháng hai lần vào dịp cuối tuần. Thậm
chí anh còn được xếp hạng trong danh sách các tay vợt dưới mười bốn tuổi.
Nhưng trước đó khá lâu gia đình anh đã không còn đi tới Branch Brook
nữa. Matt không thể hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra với Newark. Nó đã từng
là một cộng đồng tuyệt vời, thịnh vượng. Lớp người giàu có hơn đã dọn đi
trong đợt di cư ra ngoại ô nhưng năm 50 và 60. Dĩ nhiên chuyện đó cũng tự
nhiên thôi. Ở đâu cũng thế. Nhưng Newark thì bị bỏ rơi hẳn.

Những người đã dọn đi - kể cả chỉ đi có một vài dặm thôi - không bao giờ
quay đầu nhìn lại. Một phần lý do là những cuộc náo loạn cuối những năm
60. Một phần là kỳ thị chủng tộc Nhưng còn có một cái gì đó nữa, một cái
gì đó tệ hại hơn mà Matt không thể xác định được.

Anh chui ra khỏi xe. Khu vực này đa số là dân Mỹ gốc Phi. Vì vậy đa số
thân chủ của anh cũng thế. Matt nghĩ ngợi về chuyện đó. Khi còn ở tù, anh
nghe từ “nhọ” thường xuyên hơn bất cứ từ nào khác. Anh cũng đã dùng từ
đó đầu tiên để hoà nhập, nhưng càng ngày chuyện đó càng trở nên ít đáng
ghét, và sự thay đổi này mới chính là điều đáng ghét hơn tất cả.

Cuối cùng thì anh đã bị buộc phải bội bạc với niềm tin cũ với lời dối trá cấp
tiến của dân ngoại ô rằng màu da không thành vấn đề. Trong tù, màu da là
vấn đề duy nhất.

Ngoài này, theo một cách hoàn toàn khác nó cũng thành vấn đề hệt như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.