NGƯỜI XANH CỦA TRÁI ĐẤT HỒNG - Trang 205

Miro chậm rãi nói: – Bây giờ thì tớ hiểu lũ thằn lằn có đầu như đầu cá mập
và có sừng kia ăn uống bằng cách nào rồi. Chúng dùng chiếc sừng ấy đâm
thủng lớp giáp của giống ăn cỏ chậm chạp này.

Iuri lên tiếng: – Thế thì giống chậm chạp này không tự bảo vệ được à? Tớ
không tin như vậy!

Miro nhìn em với vẻ vị nể.

– Ta hãy kiểm tra xem. – Ten quyết định và từ từ lái chiếc xe lại gần con
vật.

Con vật lặng lẽ bò đi như trước, vừa bò vừa ngắt thân cỏ rồi nuốt vào cái
mõm vuông vắn của nó.

Khi chiếc xe gần như đỗ trên những lăng kính của con vật bọc giáp, đuôi nó
bỗng phóng vụt lên và đập mạnh vào xe. Từ phần đuôi hình kim phụt ra
một chất lỏng xanh xanh trông rất giống chất độc làm ướt đẫm vào mạn xe.

Ten mỉm cười: – Cậu thấy chưa, nó tự vệ đấy. Chắc hẳn ở đuôi nó có chất
độc. Khi giống thằn lằn tấn công nó và dùng ngà đục thủng lớp giáp của nó
thì nó sẽ sử dụng đến cái đuôi độc này. Nhưng có nên săn những con thú
độc này không nhỉ?

Trong xe thoáng yên lặng. Đột nhiên, một âm thanh không ra tiếng kêu mà
cũng không ra tiếng rên, nghe lạ lùng như thời tiền sử, bỗng ập vào những
chiếc mũ có gắn ống nói của các nhà du hành.

– A-a-u-a-a! Tôi đến ngay đây! Nào, nào!

– Sarik gặp chuyện gì rồi. – Iuri nói và ngoái đầu lại.

Qua lớp thành trong suốt của chiếc xe vạn năng, em nhìn thấy con Sarik
đang nhảy từng bước khổng lồ, phóng vùn vụt trên bình nguyên về phía
chiếc xe.

Lúc thì nó rú, lúc thì nó căm phẫn rên lên: – Thằn lằn đâu rồi? Các cậu
giao cho tôi lũ thằn lằn đi! Tôi sẽ giết chúng! Tôi phải trả thù chúng! …

Kvat hỏi: – Nó sẽ làm sao thế, hóa dại à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.