NGUỒN CỘI - Trang 334

- những câu trong các tác phẩm “độc địa” như The Marriage of Heaven and
Hell

*

- gần như có thể do chính Edmond viết.

MỌI TÔN GIÁO LÀ MỘT

KHÔNG CÓ TÔN GIÁO TỰ NHIÊN

Giờ Langdon nhớ lại mô tả của Edmond về dòng thơ yêu thích của anh.

Cậu ấy nói với Ambra đó là một “lời tiên tri”. Langdon biết không có nhà
thơ nào trong lịch sử có thể được coi là nhà tiên tri hơn William Blake,
người mà vào những năm 1790 đã đặt bút viết hai bài thơ hắc ám và gở
miệng:

NƯỚC MỸ MỘT LỜI TIÊN TRI

CHÂU ÂU MỘT LỜI TIÊN TRI

Langdon có cả hai tác phẩm này - các bản tái hiện lại rất đẹp các bài thơ

viết tay của Blake và có minh họa đi kèm.

Langdon nhìn chằm chằm vào chiếc hộp da lớn bên trong tủ.
Những ấn bản gốc ‘các lời tiên tri’ của Blake được xuất bản dưới dạng

các văn bản có minh họa kích thước lớn!

Tràn trề hy vọng, Langdon khom người trước tủ, cảm thấy cái hộp da rất

có thể chứa đựng những gì ông và Ambra đến đây tìm kiếm - một bài thơ có
một dòng tiên tri bốn mươi bảy mẫu tự. Câu hỏi duy nhất lúc này là liệu
Edmond có đánh dấu đoạn thơ yêu thích của mình không.

Langdon đưa tay và kéo tay nắm tủ.
Khóa.
Ông liếc về phía cầu thang xoắn ốc, tự hỏi liệu mình có nên chạy lên gác

và đề nghị Winston tìm kiếm tất cả thơ ca của William Blake hay không.
Tiếng còi đã bị thay bằng tiếng rù rù xa xa của cánh quạt trực thăng và
những giọng nói la lối trong khu vực cầu thang bên ngoài cửa nhà Edmond.

Họ ở đây rồi.
Langdon nhìn chiếc tủ và nhận thấy sắc xanh lục thấp thoáng của lớp kính

UV hiện đại loại chuyên dụng cho bảo tàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.