CHƯƠNG 90
Ambra Vidal cảm thấy hân hoan khi chiếc máy tính cũ kỹ vui vẻ bật lên
tiếng ping sau khi Langdon thử nhập dòng thơ lần thứ hai.
MẬT KHẨU ĐÚNG
Ơn Chúa, nàng nghĩ thầm khi Langdon đứng lên khỏi bàn và quay về phía
mình. Ambra lập tức choàng hai tay quanh người ông và xiết chặt trong một
cái ôm nhiệt thành. Edmond cũng sẽ rất biết ơn.
“Hai phút và ba mươi ba giây,” Winston lên tiếng.
Ambra buông Langdon ra, cả hai cùng quay về phía những màn hình
LCD phía trên. Màn hình trung tâm hiển thị một chiếc đồng hồ đếm ngược
mà nàng đã từng thấy ở Guggenheim.
Chương trình trực tiếp bắt đầu trong vòng 2 phút và 33 giây
Số người hiện theo dõi từ xa: 227.257.914
Hơn hai trăm triệu người ư? Ambra sững sờ. Rõ ràng trong khi nàng và
Langdon bỏ chạy khắp Barcelona, thì cả thế giới đã chú ý. Số cử tọa của
Edmond tăng lên khủng khiếp.
Bên cạnh màn hình đếm ngược, dữ liệu an ninh trực tiếp vẫn đang chạy,
và Ambra nhận thấy có sự thay đổi đột ngột trong hoạt động của cảnh sát ở
bên ngoài. Lần lượt từng viên sĩ quan đang đập cửa hay nói qua bộ đàm đều
ngừng những việc họ đang làm, rút điện thoại thông minh của mình ra và
dán mắt nhìn vào đó. Khoảng sân bên ngoài nhà thờ dần trở thành một biển
toàn những gương mặt háo hức, nhợt nhạt được soi tỏ nhờ quầng sáng từ
màn hình thiết bị cầm tay của họ.
Edmond đã khiến cả thế giới dừng tại chỗ, Ambra nghĩ thầm, cảm nhận
được một tinh thần trách nhiệm kỳ lạ mà người dân khắp địa cầu đang chuẩn
bị để theo dõi một bài thuyết trình sẽ được phát đi từ căn phòng này. Mình tự