NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 154

Giang Tang Du nằm bò trên bàn, quan sát Bạch Nặc Ngôn qua khe hở.

- Tôi không thích nhận đồ của họ.

Bạch Nặc Ngôn lạnh nhạt trả lời.

Giang Tang Du bĩu môi:

- Nhưng vứt đi thế tiếc quá, thật lãng phí.

- Vậy lần sau cô cứ cầm luôn hết đi cho khỏe.

- Tôi không thèm đâu. Đó là món quà họ muốn dùng để biểu đạt tình cảm

mà.

Giang Tang Du lắc đầu:

- Tôi rất hiếu kỳ nhé, rốt cuộc là cô thích kiểu đàn ông như thế nào vậy?

- Gặp được mới biết.

Giang Tang Du rất muốn được tâm sự nhiều hơn với Bạch Nặc Ngôn,

nhưng chẳng hiểu tại sao, mỗi lần nhắc đến đề tài này, Bạch Nặc Ngôn đều
lảng tránh. Chính cô cũng tự cảm thấy kém cỏi, luôn mong mỏi được Bạch
Nặc Ngôn nhiệt tình đối đáp hơn một chút, sau đó cô lại tự an ủi bản thân,
có lẽ đó chính là con người Bạch Nặc Ngôn, đối với cô đã được coi là rất
rất nhiệt tình rồi.

Cho tới nhiều năm sau, cô mới nhận ra, cô đã tự lừa mình dối người.

Cô cũng gặp lại Mạnh Tân Duy một lần, ba ngày sau khai giảng, lấy danh

nghĩa đàn em để mời niên trưởng Mạnh ăn một bữa cơm.

Cô rất xấu hổ vì đã chủ động bắt chuyện Mạnh Tân Duy, chẳng thể tự

bao biện lý do, cô đúng là rất nhu nhược mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.