NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 220

sau khi cô ấy mang thai đã lựa chọn chia tay. Bởi vì cô nghĩ nếu là cô, cô
cũng làm vậy, cô tuyệt đối không chấp nhận chuyện hai người vì đứa trẻ mà
tiếp tục chung sống, khiến cuộc đời họ trở nên thảm hại, dù có phải chịu
thiệt thòi, cô vẫn không thể chấp nhận.

Cô thở dài than thở, rồi mới gọi taxi.

Hồi đại học, khi rất nhiều bạn cùng lớp tự lái xe đến trường, cô không hề

động lòng. Tại sao phải đi xe ô tô chứ? Cô không biết lái xe chính vì không
muốn trở thành nô lệ của chiếc xe, nghĩ đến đây cô lại cảm thấy bản thân vô
cùng may mắn vì không biết lái xe.

Cô bước vào taxi, chống tay dựa đầu trên cửa sổ.

Trước đây cô luôn cho rằng, mỗi khi tâm trạng Trình Nghi Triết bực tức

hay vui vẻ, anh ta mới nhớ đến cô, hiện tại cô nhận ra, cô cũng chẳng khác
anh ta, khi tâm tình tích tụ đến cực điểm, cô sẽ tìm đến bên anh.

Thỉnh thoảng cô cũng chủ động chạy đến Vân Thành, mới đầu, Trình

Nghi Triết vẫn còn tâm trạng đả kích cô, "Có phải hết tiền rồi không?". Về
sau, có lẽ thành thói quen, Trình Nghi Triết lười phát biểu cảm tưởng với
cô, nên da mặt cô cũng ngày càng dày.

Mỗi lần Bạch Nặc Ngôn vào phòng Trình Nghi Triết, nếu anh ta ở nhà,

98% anh ta sẽ ở trong thư phòng. Mà giờ phút này, hành động của anh ta rất
không bình thường, khiến cô sững sờ. Không bình thường chính là, anh chỉ
ngồi trên salon phòng khách, hơi nghiêng người, trên khuôn mặt rõ ràng
còn vương vẻ mệt mỏi.

Dĩ nhiên anh vẫn đang nghe nhạc, kiểu âm nhạc thực sự, là âm thanh của

thiên nhiên, như tiếng chim hót, tiếng nước chảy..., trông rất nhàn nhã thoải
mái.

Cô thay giày, không định rời mắt hỏi anh, chỉ hảo tâm mở miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.