NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 232

Giờ anh đã hiểu tại sao Giang Tang Du nói là không muốn ăn cơm với

Bạch Nặc Ngôn lần thứ hai, cô ăn chậm như vậy, không biết sẽ phải ăn đến
ngày tháng năm nào.

Anh không nhịn nổi nở một nụ cười:

- Có muốn gọi thêm gì không?Anh nhớ Giang Tang Du từng vô tình kể,

khi ăn cơm Bạch Nặc Ngôn nhất định sẽ phải uống nước, hơn nữa cô không
uống nước canh mà uống nước lọc.

Không đợi cô trả lời, anh đứng dậy gọi cho cô một cốc sữa đậu nành,

nhưng khi bề về chỗ anh không khỏi phiền lòng, đúng là chất lượng đồ
uống trong nước rất có vấn đề, cốc sữa đậu nành này chẳng hơn bột đậu
nành pha sẵn là mấy.

Cô không ngại chuyện này, chỉ nói cảm ơn rồi nhấp vài ngụm.

- Khi nào anh đi?

Cuối cùng cô cũng chủ động mở miệng.

Trong bát cô còn dư lại vài hạt cơm, nhưng dáng vẻ của cô hình như

không thể ăn tiếp.

Anh tiện tay dọn toàn bộ bát đũa trên bàn, dùng giấy ăn lau lại một lần,

sau đó mới đặt tay lên bàn, gương mặt anh mang theo nụ cười:

- Cuối tuần này.

- Sao vội vàng thế!

Cô thuận miệng nói.

Mạnh Tân Duy mím môi, anh đã sớm có quyết định du học từ lâu, ngay

từ đầu năm học gia đình anh đã đề nghị, câu hỏi này của cô, khiến anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.