NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 263

Bà Lý Tình trầm mặc, chỉ khẽ thở dài.

- Nhiều lúc con cảm thấy cuộc sống của con cứ bình bình trôi, chẳng bao

giờ gặp phải sóng to gió lớn, từ nhỏ con đã luôn thuận buồm xuôi gió, cuộc
sống của con dường như chẳng có mùi vị gì hết. Nhưng từ khi gặp chị ấy,
lần đầu tiên con nhận ra cuộc sống không giống như trong tưởng tượng của
con. Chị ấy lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, không thể muốn gì ăn nấy,
cũng không được mặc đồ mình thích, thậm chí chuyện chị ấy sinh ra đã là
một đề tài cho người khác châm chọc chỉ trích. Chị ấy tiếc nuối rất nhiều
thứ, ngay từ đầu chị ấy đã không được hưởng tình thương của cha, thậm chí
còn thiếu thốn cả tình cảm của mẹ, nhưng chị ấy vẫn luôn sống, thậm chí
còn sống một cuộc sống rực rỡ đầy màu sắc. Con rất hâm mộ chị ấy, chị ấy
luôn luôn biết mình cần gì. Đúng là trong suy nghĩ của con, con hâm mộ chị
ấy, biết mình muốn gì, tự mình xác định mục tiêu, có phải chị ấy cũng có sự
hâm mộ con như vậy không. So với chị, con rất may mắn, có mẹ quan tâm,
có cha chỉ bảo, con còn có gì để oán hận đâu. Mẹ ạ, bởi vì có chị, con mới
biết quý trọng. Hơn nữa, chị ấy bây giờ chỉ còn một mình, nếu như chúng ta
không nhận chị ấy, cô ấy thật sự sẽ chỉ còn có một mình thôi. Chị ấy là chị
của con, không phải ai xa lạ, là người thân.

Cô ôm chặt Lý Tình, khẽ cắn nhẹ môi.

Thật ra, trong lòng cô luôn chôn giấu một điều, chỉ là không tiện nói ra.

Cô muốn nói, tình yêu của người phụ nữa đó, xứng đáng được trân trọng.

Chính bản thân cô còn nghĩ vậy, khẳng định cha cũng như cô, nếu như mẹ
vẫn không chịu chấp nhận Bạch Nặc Ngôn, sẽ chỉ làm cha thêm áy náy,
trong lòng cha sẽ trách mẹ.

Cô mãi mãi không thể quên được, ngày ông Giang Bác Nghi đến trường

học thăm cô, ông đã nhìn Bạch Nặc Ngôn bằng ánh mắt kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.