NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 349

Bạch nặc Ngôn ngồi xuống vị trí đối diện bà Lý Tình, nhìn thấy một bức

tranh thêu chữ thập rất lớn.

- Dạo này dì thích thêu cái này ạ?

- Nhàn rỗi không biết làm gì, nên tìm ít việc làm cho vui.

Đúng là mẹ con, khéo tay như nhau.

Bạch Nặc Ngôn nhìn lại bàn tay mình, còn cô thì giống ai nhỉ?

- Tang Du không có nhà ạ?

Cô vừa dứt lời, liền thấy một giọng nói khác truyền tới.

- Ai nhắc đến mình thế nhỉ?

Từ ngoài cửa bước vào, nhìn thấy Bạch Nặc Ngôn khiến Giang Tang Du

sững sờ, lập tức vui mừng chạy đến:

- Mới đầu nghe giọng còn thấy không thể tin được, thật sự là chị đến.

Bạch Nặc Ngôn rút bàn tay cô đang bị Giang Tang Du nắm mà không để

lại bất kỳ dấu vết nào và hỏi:

- Dạo này làm gì rồi?

- Em đi phát quà cho các bạn nhỏ, chị không tưởng tượng được đâu, nhìn

bọn trẻ cười, em thấy rất vui vẻ.

Giang Tang Du thuận tiện ngồi bên cạnh Bạch Nặc Ngôn, còn không yên

tâm hỏi:

- Cha sẽ về ngay đấy, cùng ăn cơm nhé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.