NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 472

Nét mặt anh đã trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều.

- Tốc độ chạy nhanh chậm là do thiên phú, chạy cự ly dài cần nhất là sự

kiên nhẫn, thiên phú không phải ai cũng có, nhưng để chạy cự ly dài thì lại
cần dựa vào chính bản thân.

Bà Từ Thanh lắc đầu:

- Nói với mẹ mà anh còn luyên thuyên?

Trình Nghi Triết nhíu mi, có điểm không hiểu.

Sắc mặt bà Từ Thanh đột nhiên trở nên nghiêm túc:

- Người ngoài có quan điểm của người ta, mẹ hỏi con một câu thật lòng.

Con thật sự có hứng thú với con gái nhà họ Giang đó hả? Mặc dù người ta
đều bàn tán rằng con đang theo đuổi con bé rất kịch liệt, nhưng mẹ lại
không thấy con có bất cứ hành động gì, mẹ thấy con chẳng chuyên tâm gì
cả.

Thì ra mẹ muốn nhắc nhở anh chuyện này.

- Vậy phải như thế nào hả mẹ?

Anh hơi tò mò.

Thái độ lơ đễnh của con trai khiến bà phải lắc đầu.

- Không phải con đang "Kim ốc tang Kiều" đấy chứ?

Chỉ là một câu hỏi tùy tiện nhưng khiến anh phải mấp máy miệng trả lời.

- Đoán mò, mẹ chỉ toàn đoán mò.

Chuyện này chỉ cần đưa một câu cảnh tỉnh là được, nói nhiều lại khiến ai

đó khó chịu, bà Từ Thanh suy đoán một chút mới mở miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.