NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 482

Anh không thể trả lời rằng, kỳ thật anh không phải say hoàn toàn, đại

khái chỉ say khoảng bảy tám phần. Từ nhỏ anh đã biết tự bảo vệ bản thân,
tuyệt đối anh không cho phép bản thân say đến quên hết trời đất, cho dù bất
kỳ tình huống nào xảy ra. Về sau nghĩ lại, đại khái anh thấy vì đó là lần đầu
tiên anh gặp phải đả kích lớn đến vậy, lần đầu tiên tự ái của anh bị chà đạp
đến thế.

Đó cũng là lần đầu tiên anh gặp Bạch Nặc Ngôn.

Anh không nhớ rõ cảm giác của mình lúc đó, nhưng cô gái này nhất định

không tầm thường, bởi vì lần đó anh bị mất một vật vô cùng quan trọng.

Anh uống không ít, sau đó anh đuổi hết bạn học về, vì anh muốn đợi một

người.

Anh ngồi một mình trong quán bar, không uống rượu, đầu óc anh đã khá

quay cuồng, nhưng vẫn trong phạm vi anh có thể khống chế.

Bạch Nặc Ngôn quan sát anh rất lâu, anh nhận ra ánh mắt cô, nhưng vẫn

không tiến lại phía cô.

Anh cho rằng cô sẽ chủ động đến làm quen với anh, nhưng anh đợi rất

lâu, vẫn không cô có thấy bất kỳ động tĩnh. Ánh đèn trong quán lung linh
đầy màu sắc, lúc sáng lúc tối, vừa mờ ám vừa sáng rực. Anh nhận ra miệng
đã khô rát từ lúc nào, anh gọi thêm một ly rượu, sau đó nhìn về phía Bạch
Nặc Ngôn.

Cô chắc chắn là nhân viên phục vụ ở đây, trong tay cô còn cầm menu

chào rượu khách, nhưng cô không giống các tiếp viên khác, không ngừng
bám dính lấy khách hàng để chào mời.

Anh nhìn xuống phía dưới, cô đang kéo chiếc váy rất ngắn xuống 2 lần.

Chính động tác này khiến anh chủ động tiến về phía cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.