NGUYỆN ƯỚC TRỌN ĐỜI - Trang 507

Trình Hữu Lâm lão gia dành hầu hết thời gian cuối cùng trong cuộc đời

để nghiên cứu cờ đạo, và ông cũng dùng phương thức này như một cách
nhìn nhận nhân sinh bách thái.

Hồi đó Trình Nghi Triết còn nhỏ, vẫn chưa hiểu được tác phong của ông

Trình Hữu Lâm. Bà nội mất sớm, ông nội thích đánh cờ, có khi một mình
ông đánh hai quân, khi bà còn sống, bà không bao giờ ngồi chơi cờ với ông.
Anh vốn cho rằng ông nội lấy một người phụ nữ như bà nội, hẳn bà nội
phải rất tài hoa, nhưng mỗi khi chứng kiến ông bà nội cãi nhau, anh phát
hiện bà thường dùng tiếng lóng để mắng ông, ông nghe không hiểu, trợn
mắt mắng bà, cuối cùng ông nói một câu: " Vừa hay, bà cứ mắng chửi cho
bõ tức đi, tôi nghe cũng chẳng hiểu."

Sau khi ông nội qua đời, ngoại trừ truyền lại cho anh một công ty khổng

lồ, còn có một thế cờ.

Trình Nghi Triết ngồi trong sân sau, nhớ đến vị lão nhân ấy.

Hồi ấy, sau khi kết thúc một ván cờ với anh, ông nội từng nói: " Nghi

Triết ạ, trước khi đánh cờ, trong đầu cháu luôn có một ý niệm, nếu như ý
niệm mà cháu nhận thức ngay từ đầu đã sai, vậy cháu sẽ phải làm sao?"

Khi đó, anh mới tiếp nhận công ty chưa lâu, luôn kiên trì chấp nhất ý kiến

chủ quan của mình, vì vậy anh bị một vài lão cáo già trong công ty nói xấu
anh với ông nội. Anh biết anh tuổi trẻ nông nổi, anh cũng tự biết, nếu thua,
cái giá phải trả sẽ rất đắt. Anh không thích mạo hiểm, nếu một lúc nào đó
thật sự phải đánh cược, anh sẽ phải nắm chắc thế thượng phong, hoặc sẽ tự
định trước cái giá bản thân phải trả.

Ông nội cũng không khiển trách anh ngay lập tức, ông chỉ nhắc nhở anh,

tác phong làm việc của anh sẽ khiến anh luôn gặp phải phiền toái.

Con người ta, sau khi gặp phiền toái, mới biết được bản thân đúng hay

sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.