NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 137

“Không phải là thiên kim nhà nào đó hay là cô nương của môn phái

nào đó hay sao, sao giờ thành muội muội rồi?”

“Đó thật là muội muội của ta, tên là Trọng Tuyết Chi. Sau này muội ấy

đến kinh thành chơi, thỉnh Dương hội nguyên chiếu cố.”

“Chuyện này không thành vấn đề!” Dương hội nguyên quay sang

Tuyết Chi cười nói, “Trọng cô nương, sau này có việc gì cứ đến phố tây
Dương phủ tìm ta, lúc nào cũng có người chào đón cô nương.”

Tuyết Chi giật mình, đứng lên chắp tay nói: “Được, đa tạ.”

Hai người khách sáo với nhau một lúc, sau khi Dương hội nguyên đi,

Thượng Quan Thấu mới ngồi xuống.

Tuyết Chi nói: “Huynh biết ta đang gặp chuyện gì sao?”

Thượng Quan Thấu ngập ngừng một lúc: “Có lẽ nói vậy có chút thất

lễ, nhưng chuyện muội bị trục xuất khỏi Trọng Hỏa Cung truyền đi rất
nhanh, mới hôm qua, hôm nay thành Trường An đã biết rồi. Không chừng
vài ngày nữa, cả thiên hạ đều biết.”

“Lúc đó sẽ như thế nào?”

“Kẻ thù của Trọng Hỏa Cung không nhiều lắm, nhưng kẻ thù của

Trọng Liên lại không ít. Nếu rời khỏi Trọng Hỏa Cung, thân phận duy nhất
của muội là con gái Trọng Liên.”

Tuyết Chi trầm mặc.

“Tiếp theo muội tính như thế nào?”

“Ta không biết nữa … Chắc là, về Đăng Phong trước đã.”

“Vì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.