NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 28

“Hóa ra là Lâm cô nương.” Người bán hàng nói cười vui vẻ,”Bức họa

này, tiểu nhân tặng người. Tiểu nhân đi không đổi tên, ngồi không đổi họ –
Triệu Đại. Hẹn ngày tái ngộ.”

Nói xong liền chạy một mạch, nháy mắt đã biến mất.

Những người đứng cạnh người bán hàng thấp giọng nói:” Triệu Đại

bình thường tính tình cũng không tệ lắm, không phải là lừa vẽ Thượng
Quan Thấu trọc đầu lừa lấy mười đồng bạc à, có nhất thiết vì mười đồng
mà đối xử như vậy với người ta không? Đều là đồ giả, một chút đạo đức
nghề nghiệp mà cạnh tranh công bằng cũng không có.”

Tuyết Chi nháy mắt mấy cái, quay đầu lại nhìn mấy người bán hàng

kia.

Hai người bán hàng nọ lật đật thu dọn đồ chạy mất, những người còn

lại đều vứt đồ lại mà chuồn không thấy tăm hơi.

Tuyết Chi nhìn đống đồ dưới đất thở dài:” Haizz, danh tiếng của

Hoàng thúc thúc cũng thật ghê gớm!”

Ngọc Lưu Ly nói:” Hai người cha của người đúng là không để đức

mà.”

Tuyết Chi đánh một quyền vào mũi Ngọc Lưu Ly nói:” Trừ ta ra, ai

cũng không được nói xấu Hoàng thúc thúc.”

Chu Sa nhìn thấy vậy … đến xem cái đầu bóng lưỡng trên bức họa:”

Gương mặt chàng trai này vẫn rất đẹp nha. Bất quá, người bán tranh này
thật thiếu đạo đức, Thượng Quan Thấu nhìn sơ đâu có giống như vầy.”

Trên bức họa vẽ một thiếu niên cỡ mười ba mười bốn tuổi. Lưng eo

thẳng tắp, thần thái đều tỏa ra sự tự tin cùng phong thái hơn người. Người
họa sĩ đã họa ra thần thái tà mị của thiếu niên này thật rất tinh tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.