NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 34

Ngày hôm sau, người của Trọng Hỏa Cung đến hội trường của đại hội

anh hùng.

Tất cả người dự thi đều có quyền khiêu chiến. Người khiêu chiến chỉ

có một cơ hội, nếu bại trận còn có thể khiêu chiến người đã đánh bại mình
hoặc bất cứ kẻ nào, sau đó mới có thể sắp xếp thắng bại.

Trọng Tuyết Chi mang theo năm vị hộ pháp, còn có hai nha đầu vừa

đến hội trường, đã thành tiêu điểm bàn tán của mọi người. Tuy nói nàng
xuất môn rất sớm, nhưng những người trẻ tuổi của giang hồ, hầu như chưa
gặp qua nhiều.

Nàng vừa tìm được chỗ ngồi “ngàn năm không đổi” của Trọng Hỏa

Cung, chợt nghe một giọng nói ôn hòa:” Tuyết Chi, con cũng đến đây sao?”

Người này là người vinh dự được nàng xếp thứ hai trong danh sách

“bị-nàng-ghét-nhất”.

Qủa nhiên vừa quay đầu lại liền thấy cả đoàn đệ tử của Linh Kiếm sơn

trang, mười lăm, ba mươi gì đều có đủ, đi đầu là một đại thúc đẹp trai cỡ ba
mươi tuổi. Trọng Tuyết Chi nghĩ, ông ta và con gái ông ấy đều có đôi mắt
to lồi ra như mắt cá, còn cái nốt ruồi bà mai nửa chứ, càng nhìn càng thấy
ghét.

Tuy nói thế, nhưng Trọng Tuyết Chi lại không tình nguyện đứng lên,

kéo khóe miệng, lộ ra nụ cười cứng ngắt:

“Hiên Phượng thúc thúc.”

Trọng Tuyết Chi không còn cách nào khác, hai vị phụ thân đã căn dặn:

phải lễ phép với Lâm Hiên Phượng.

Lâm Hiên Phượng nhìn đứa con gái ruột của mình rồi dường như rất

vui vẻ:” Thật tốt quá, đứa con gái này suốt ngày nhắc đến con, để ta gọi nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.