NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 46

Không khí ở đại hội trầm đi không ít, nhưng mọi việc vẫn đang tiếp

tục.

Ngọc Lưu Ly thấy thi thể bị hạ nhân dùng vải bố bao lại khiên xuống,

chậc lưỡi nói:” Thật không ngờ, tên tiểu tử võ công như thái rau kia, lại ra
tay tàn độc, hăng máu đến thế.”

Chu Sa nói:” Thuộc hạ của Mãn Phi Nguyệt, có mấy người lại bình

thường?”

Tuyết Chi nói:” Mãn Phi Nguyệt dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, sao

mà …”

“Bà ta không phải là một đứa trẻ. Ả từ nhỏ đã luyện độc công, đến

năm mười hai tuổi không biết đã uống nhầm độc gì, cơ thể không phát triển
nữa, Mãn Phi Nguyệt rất quan tâm đến làn da và vóc dáng của ả, muốn trở
thành bộ dáng của một cô nương mười chín tuổi, vì thế càng cố gắng giải
độc, ai ngờ cơ thể ả đã qua giai đoạn dậy thì, đã không cao lên thì không
nói, màu da lại còn biến thành như vậy. Toàn bộ đệ tử của Hồng Linh đều
là nam nhân, còn người hầu đều là nữ, so với ả còn thấp bé hơn. Nếu ai lỡ
cao hơn hoặc có bộ ngực lớn hơn ả, thế nào cũng bị hạ độc đến chết.”

Ngọc Lưu Ly nói:” Người như vậy đúng là thiên hạ vô song.” (ý là

quái dị như bả trên đời có một không hai ==”)

“Tóm lại, Thiếu cung chủ phải đề phòng ả ta. Người đàn bà này nhìn

qua thấy vô hại, nhưng thực sự rất đáng sợ.”

Trọng Tuyết Chi căn bản không chú tâm nghe. Ánh mắt của nàng vẫn

nhìn qua Linh Kiếm sơn trang và Tuyết Yến giáo. Phụng Tử hình như bị thi
thể kia dọa, ôm lấy cánh tay Lâm Hiên Phượng mà làm nũng, làm các sư
huynh, sư tỷ và các trưởng bối đều ồ lên trêu chọc cô ta. Thật ra Tuyết Chi
đã quen dòm cái bộ dạng này, nhưng vừa thấy cha cô ta – Lâm Hiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.