NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 63

hùng đại hội phải không?”

“Phải”

Tuyết Chi bỗng nhiên hối hận khi cứu hắn, nói:” Nếu bọn họ chuẩn bị

giết ngươi, ngươi quay về cũng chết. Giết người đền mạng, đạo lý thường
mà?”

“Làm sao chết được?” Thiếu niên lắc lắc hồ lô độc bên hông, “Ta từ

giờ về sau, có thể thăng chức. Quan chủ có thể còn thưởng cho ta rất nhiều
cổ độc, sau này ta ở Hồng Linh, có thể nở mày nở mặt rồi.”

“Ngươi nói gì vậy? Bọn họ không phải muốn giết ngươi sao?”

Thiếu niên tự hào nói:” Đây là quy củ của bổn môn, chỉ cần vượt qua

bài thử thách khó của sư huynh, hơn nữa không cần ai hỗ trợ, là có thể trao
đổi hồ lô với hắn.”

“Ngươi không nhờ ai giúp sao?”

Người nọ kêu:” Ngươi đã cứu ta, nhưng ngươi đâu có biết ta tìm người

giúp?”

Thiên hạ rộng lớn, người vô lại rất nhiều, nhưng không biết xấu hổ

đến vậy, đây là lần đầu nàng gặp. Đúng là không thể cùng người của Hồng
Linh hiểu nhau mà, Tuyết Chi xoay người bước đi.

Thiếu niên phía sau nói:” Bất quá, quan chủ cũng có nói, có ơn phải

báo, đó là đạo lý cơ bản nhất của môn phái.”

Nghe được câu cuối, Tuyết Chi dở khóc dở cười, nhưng quyết định

không nói tào lao với hắn nửa, tiếp tục đi. Nhưng không quá hai bước, cổ
tay liền bị người ta giữ chặt, thân hình bị xoay sang một bên, một nụ hôn
nóng bỏng liền áp lên môi nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.