NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 15

mời. Hạ chịu không nổi, cau mặt nhăn nhó và lắc đầu nguầy nguậy. Bản
nhạc “Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn” của một nam ca sĩ trong ban nhạc Blue Sky
hát như kéo dài thời gian đến vô tận. Hạ mong đám bạn của Hạ trở lại chỗ
cũ để nói cho hả dạ.
Rốt cuộc, “tụi ngũ quỷ” cũng về ghế ngồi. Hạ nói mà nước mắt
dâng lên:
- Tụi mi xấu lắm! Ta không thèm ngồi ở đây nữa, ta đi về đây!
Nói xong, Hạ đứng dậy và đi về hướng cửa. Cả bọn bàn tán sau
lưng:
- Thấy nó sợ, Anh định vào rồi nhưng vì bạn Anh mời bản tiếp,
Anh từ chối không được.
- Ta cũng vậy.
-Ta đâu biết là nó sợ dữ vậy!
Rồi cả bọn nài nỉ:
- Đan Hạ ở lại đi mà! Một chút nữa rồi về nghe, bây giờ...
Hạ bước ra khỏi phòng. Cả bọn lục đục đi theo. Chị chủ nhà đến hỏi
chuyện và khuyên Hạ ở lại. Lúc này, không nói được gì, mặc cho nước mắt
lần lượt tuôn rơi, Hạ chỉ lắc đầu.Vài người con trai cũng xúm đến, lo lắng
hỏi:
- Chuyện gì vậy chị My?
- Cô bé này muốn về sớm.
- Sao không ở lại chơi? Còn sớm mà? A! Mà thôi, xe bé để ở
đâu?
Đưa tay chỉ về góc cuối của chỗ đậu xe, Hạ giấu khuôn mặt của
mình. Mấy người con trai cố gắng lách mình giữa các chiếc xe, đến xe của
Hạ, nhắc bổng nó lên, rồi đưa ra tận cổng.
Hạ lấy xe, cảm ơn nho nhỏ rồi đạp thật nhanh ra khỏi nhà chứa
xe mà không nhìn lại mọi người đang đứng tiễn. Về nhà, Hạ mong giấc ngủ
đến thật sớm để quên những xui xẻo trải qua trong ngày. Một giấc ngủ dài
nào đó có thể làm Hạ quên mất đi những hình ảnh mới lạ mà Hạ tiếp nhận
trong buổi dạ vũ và nhất là làm cho Hạ không còn phải nghe dư âm của
tiếng nhạc và lời ca ngân vang trong tai. Thấy Hạ trở mình nhiều lần, má

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.