NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 28

được đặt sát vào tường, chung quanh khoảng trống giữa phòng mà được coi
là sàn nhảy. Chỉ vài người thân trong gia đình Bích Lan đứng trong phòng
để tiếp khách, còn lại bạn bè trai gái tụ tập từng nhóm nhỏ ngoài sân cát.
Đưa quà cho Bích Lan và chào vài người bạn xong, Hạ trốn vào một góc
tối ngoài sân. Ngồi một mình trong tối, Hạ yên tâm và thú vị vì tin rằng
không bị ai nhìn trong khi có thể quan sát mọi người ngoài sân cát hay
trong phòng nhảy. Đây đó trên sân cát, một vài cặp thưởng thức vẻ man dại
của biển đêm. Những nhóm khác tâm sự to nhỏ, rì rầm. Xa hơn chỗ Hạ
ngồi, Đoan Hạnh và Hương đang trò chuyện với hai anh chàng nam sinh
trườngVõ Tánh mới quen. Anh và Trang cười nói hồn nhiên với bạn gái
của lớp.
Viễn, bạn Trang, và ban nhạc “Blue Sky” không tham dự nên dạ vũ
của Bích Lan phải sử dụng “nhạc chết”. Khi nhạc trổi lên từ chiếc máy
cassette, Bích Lan cùng với bạn trai biểu diễn những bước nhảy lả lướt để
khai mạc dạ vũ. Chiếc váy ngắn của con bé tung phồng ra theo các bước
xoay làm Hạ hình dung Bích Lan như tượng cô gái múa ba lê mà mỗi lần
tết Trung Thu Hạ thường thấy bày bán trong các gian hang thủ công mỹ
nghệ. Chủ nhân nhảy được nửa bản nhạc thì vài người lần lượt bước vào
phòng nhảy để biểu diễn tài.
Khác với lúc dự dạ vũ Công Hoan, không một ai trong đám “ngũ cô
nương” bước vào phòng khiêu vũ. Không có Viễn, Trang không nhảy với
người lạ , có lẽ vì sợ bị hiểu lầm. Anh với nhóm bạn gái trong lớp tụ tập rì
rầm trò chuyện, thỉnh thoảng cùng reo lên, vui cười nắc nẻ. Hai anh chàng
nam sinh “tài tử” Võ Tánh, Vân và Hoàng, không hề nhảy bản nào mà “lợi
hại” hơn là cả hai giữ Hương và Đoan Hạnh không cho họ có cơ hội bước
vào phòng nhảy. Trên tay của bốn người này là bốn ly nước ngọt. Họ nói
chuyện rì rầm và cười khúc khích như thể buổi tiệc sinh nhật hôm nay
không có dạ vũ. Hạ cảm thấy lạnh vì những cơn gió đêm từ biển thổi vào,
nhưng không muốn vào phòng. “Thà chịu lạnh còn hơn bị mời nhảy”. Chưa
dứt được ý nghĩ, một bàn tay đưa mời trước mặt. Ngước mặt lên nhìn người
con trai ấy, Hạ nhíu mày, lắc đầu, và thầm nghĩ: “Ngồi trong tối mà cũng
không được yên.” Người con trai này bỏ đi, tiến đến nhóm bạn lớp Hạ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.