NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1280

nó cầm còn ngại nữa là, rõ ràng là phải chờ tới khi nó lên chín tuổi mới trao
tận tay cho nó mới được mà”

“Chắc nó cũng không tin thần tiên thật sự có thể tặng quà cho nó, chỉ đơn

giản lấy ra làm trò thôi. Đây chính là sự khác nhau của nó và Đàm Tinh
Duyệt đó” Tiêu Tử Y cười phân tích. Nàng cảm thấy tán gẫu với Nam Cung
Sanh rất thoải mái nhẹ nhàng, có lẽ là lỗi của chính nàng, đã đem chuyện
hữu tình trở thành tình yêu rồi.

“Thôi bỏ đi, ta bảo Tiểu Tranh về cùng tâm sự với cha vậy, cha vốn yêu

thương Tiêu Nhi như thế chắc không vấn đề gì đâu” Nam Cung Sanh xem
thái độ của Tiêu Tử Y có biến chuyển tốt đẹp chút thì cười yếu ớt hỏi, “Còn
một cái cuối cùng, xem thử Hoàng tôn điện hạ cần cái gì đây?’

Tiêu Tử Y đau đầu cau mày, đem quyển vở kia đưa tới, “Quà tặng người

khác thì có thể còn được, chứ Trạm Nhi thì….”

Nam Cung Sanh tò mò nhận lấy, kết quả phát hiện trên mặt giấy chữ viết

lộn xộn, cơ bản là không rõ rốt cục chữ viết là chữ gì. “Có phải là Hoàng
tôn điện hạ viết xong lại xóa đi rồi viết lại lần nữa không?’

“Chắ thế” Tiêu Tử Y khó xử chống cằm. Bé Tiêu Trạm này thật là. Sao

lại viết rồi lại sửa và viết lại thế chứ? Nếu biết sớm nàng sẽ không cho bọn
trẻ dùng than củi để viết lên đâu, để kết quả hai lần đều viết trùng lên nhau
cả, căn bản không thể nhận ra được là viết chữ gì nữa. Hơn nữa cho dù có
phân biệt ra được, thì cuối cùng ai là người biết được lần cuối Trạm Nhi
muốn là gì chứ?

“Hay là bảo Hoàng tôn điện hạ viết lại lần nữa được không?” Nam Cung

Sanh cũng hiểu được giải quyết có chút khó khăn.

“Không tìm ra đáp án đến phút cuối thì cũng đừng làm vậy. Ta sẽ đi nghe

ngóng mấy ngày nữa xem sao” Tiêu Tử Y không muốn để cho Trạm Nhi
của nàng thất vọng, mím môi đem tờ giấy giấu kỹ vào người. “Tối nay anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.