NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1571

Tiêu Tử Y xoa xoa chút thái dương đang đau, cẩn thận nhớ lại, đã lâu rồi

nàng cũng không gặp Tiêu Cảnh dương rồi. Lâu đến thế nào thì nàng cũng
nghĩ không ra, trông hắn có bộ dạng ra sao nữa. Hắn trong trí nhớ của nàng
lại mơ hồ đến mức này….Là nàng vô ý thức muốn quên hắn đi ha…

“Công chúa, nếu người rất mệt thì cứ nghỉ một lát đi ạ” Như Lan thấy

động tác của Tiêu Tử Y chăm sóc nói.

Tiêu Tử Y khẽ gật đầu, hôm nay đại để là nàng đã phải dậy lúc hai giờ

sáng để lên đường cho đúng giờ rồi, lại ngồi lắc lư trong xe ngựa một ngày
trời, chắc chắn là mệt lắm. Vì thế sau khi nàng thay xong quần áo, vừa đặt
đầu xuống gối thì đã ngủ ngay mất.

Nàng thật thà nghĩ rằng nàng không ngủ. Do Như Lan lo nên lay cho

nàng tỉnh lịa. Lúc này đã là giờ lên đèn, cũng có thể nghe rõ tiếng cười nói
ăn uốn ồn ào bên ngoài của lửa trại.

“Công….công chúa, là nô tài không tốt, nô tài thu dọxong mọi thứ lại

ngủ quên mất ạ” NHư Lan quỳ trên mặt đất, tự trách cắn chặt môi nói.

Tiêu Tử Y vốn chỉ mơ màng chút, sau đó bất đắc dĩ quát lên, “Đứng lên

đi, giúp ta rửa mặt thay quần áo” Đây cũng là trách nhiệm của nàng, ai bảo
nàng không tín nhiệm Nhược Trúc nên mới đem Như Lan đến. Nói cho
cùng thì Như Lan mới mười hai mười ba tuổi, bắt nàng giúp làm việc cũng
đã là quá nghiêm khắc với nàng ta rồi, bình thường đều do Nhược Trúc
trông coi nàng mới không xảy ra sơ xuất gì.

Như Lan tranh thủ thời gian nhảy dựng lên đi múc nước, Tiêu Tử Y tự

đứng lên đi đến trước gương mặc quần áo, mặc từng cái từng cái một lên
người, mãi cho tới lúc nàng ngẩng đầu lên nhìn thì vừa thấy bóng chính
mình hiện mơ hồ trong gương mà cười khổ một cái.

Hoàng Hậu cố tình không cho người đến gọi nàng, làm vậy là có chủ ý gì

chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.