NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 167

“Là tiểu điện hạ chơi xong trả về?” Nhược Trúc phân thần quay đầu lại

nhìn thoáng qua, thuận miệng nói ra.

Tiêu Tử Y nhàn nhạt mở miệng nói: “Là ta không cẩn thận lấy đeo, ngày

hôm qua tìm được rồi.” Lần trước là vì nàng không thể ở trước mặt người
khác mở miệng nói chuyện, mà lần này nàng phải nói rõ ràng.

Nhược Trúc lại càng hoảng sợ, lập tức buông tay xoay người cẩn thận

nói: “Nô tỳ nói bừa, thỉnh công chúa trách phạt.”

Tóc dài của Tiêu Tử Y vì Nhược Trúc bỏ tay xuống, mà như thác nước

một lần nữa rủ xuống.”Không có việc gì, tới tiếp tục chải đầu cho ta.” Tiêu
Tử Y nhàn nhạt nói ra.

Nhược Trúc quy củ cúi người, lại lần nữa đi tới giúp Tiêu Tử Y chải đầu.

Nàng cẩn thận từng li từng tý nhìn biểu lộ trong gương đồng của Tiêu Tử Y,
nhẹ giọng hỏi: “Công chúa, ngươi có vẻ có tâm sự gì.”

Tiêu Tử Y rũ mắt xuống, chấp nhận lời nàng nói. Trên thực tế nàng đâu

chỉ có tâm sự, quả thực có cả khúc mắt. Rốt cuộc là ai muốn trăm phương
ngàn kế đem nàng đưa vào chỗ chết? Rốt cuộc là bởi vì sao? Nàng bây giờ
có thể nói chuyện, có thể hay không vì lời nói lộ ra nàng không phải là công
chúa? Những này một mực dây dưa ở trong lòng nàng, làm cho nàng tối
hôm qua trong thư phòng suy tư thật lâu.

Kết luận đưa ra chính là, nàng muốn xuất cung.

Nếu như nàng có thể xuất cung mà nói…, tất cả vấn đề có thể dễ dàng

giải quyết hay sao? Có người muốn ám sát nàng không sợ a! Nàng trong
giang hồ có Kì Mặc che chở nàng, hẳn là an nguy không lo.

Nàng chịu đủ sự cẩn thận trong cung rồi, kỳ thật lời Kì Mặc nói tối hôm

qua cũng không phải không có lý. Một cái tiệc Hải Đường yến đã khiến cho
nàng cảm thấy nước sâu vô cùng, mà cũng chỉ bất quá là thấy được tảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.