NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 214

Nhược Trúc mỉm cười nhớ lại, cảnh kia giống như mới ngày hôm qua

thực rõ ràng.

Tiêu Tử Y nghĩ đến thi từ đề cập đến bậc thềm ngọc kia đều là gạt người

đâu, nhưng là tận mắt thấy, nàng cũng không thể không sợ hãi than cổ nhân
quả nhiên quá xa xỉ. Cũng không biết này đó Ngọc Thạch trong những năm
tháng về sau có thể hay không bị hủy do khói lửa chiến tranh.

“Nga? Cái kia đồng nhân có thể phục vụ cho Lưu Triệt cái gì?” Tiêu Tử

Y lấy lại bình tĩnh, ngửa đầu ưỡn ngực bước lên bậc thềm ngọc. Không thể
không nói, cảm giác này thật đúng là tuyệt diệu.

Nhược Trúc ngược lại là sửng sốt một chút, bởi nàng không biết Lưu

Triệt là ai. Ngây người một lát, Nhược Trúc đi theo sau Tiêu Tử Y, thấp
giọng hỏi: “Công chúa, ngươi nói này Lưu Triệt. . . . . . Là Hán Vũ Đế
sao?”

Tiêu Tử Y gật gật đầu, “Đúng vậy a, ở trong sách đọc qua.”

Nhược Trúc trong lòng thầm kinh dị thái độ của Tiêu Tử Y, nghe nàng

trong miệng nói ra Lưu Triệt hai chữ, không một chút tôn kính. Thật sự làm
nàng giật mình không thôi. Cho dù là đã qua mấy đời hoàng đế, nhưng là
gọi thẳng danh tính như vậy được không?

Tiêu Tử Y nửa phần cũng không có nhận thấy được tâm tư Nhược Trúc,

thúc giục hỏi: “Nói mau a,chuyện là như thế nào?” Trong lòng nàng, cũng
không có cái gì đế vương thần thánh không thể xâm phạm trong ý niệm.

Nhược Trúc lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Hán Vũ Đế mỗi ngày đều

dùng chậu này hứng lấy hạt mưa hỗn hợp cùng ngọc để uống, muốn khẩn
cầu trường sinh bất lão.”

Quả nhiên có bệnh. Tiêu Tử Y bĩu môi, từng hoàng đế anh minh thần võ

đều là chạy không khỏi một kiếp này.”Cái kia, hoàng tổ mẫu nàng lão nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.