NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 299

Nàng biết y thuật phải trải qua lý luận cùng kinh nghiệm thực tiễn nhất

định mới ngấm dần, rất nhiều danh y đều là càng già càng nổi danh. Cho dù
là ở hiện đại, viện y học cũng là so với ngành học khác học nhiều hơn ít
nhất một năm. Cố Thần này nhìn qua cũng chỉ là bộ dạng tầm hai mươi
tuổi, thật sự là làm cho người ta lo lắng.

Cố Thần nhắc bút lại dừng bút hạ thấp xuống, mực nước nhỏ trên giấy

Tuyên Thành để lại một đóa hoa mực, hắn không để bút xuống, mà là
ngượng ngùng cười nói: “Công chúa, vị tiểu thư bên trong kia chỉ là triệu
chứng nhiễm thương hàn bình thường, hạ quan tuy rằng học y không lâu,
nhưng loại bệnh nhỏ như thương hàn cũng đủ có thể ứng phó.”

Khí thế không đủ, tự tin không đủ.

Tiêu Tử Y bất mãn bĩu môi. Ngay cả bác sĩ cũng không lo như vậy,

không biết, bảo người ta tín nhiệm hắn như thế nào a?

Quả nhiên ngay cả Nhược Trúc ở bên cạnh cũng bắt đầu hoài nghi, không

khỏi mở miệng hỏi: “Cố ngự y bắt đầu học y từ lúc nào?”

“Hạ quan từ ba tuổi bắt đầu theo cha học y, thẳng đến khi lão nhân gia

xem xong những loại bệnh khó chữa liền dạo chơi thiên hạ, hạ quan không
chỗ học y thuật nữa, liền tiến vào thái y viện kiến tập.” Cố Thần khiêm tốn
hữu lễ hồi đáp.

Nhược Trúc như là nhớ ra cái gì đó, giật mình hỏi tới: “Chẳng hay lệnh

tôn có phải là danh y lừng lẫy nổi danh Cố Tam Cố lão tiên sinh?”

Cố Thần ngượng ngùng cười cười, gật gật đầu.

“Cố lão tiên sinh chính xác là thần y nổi danh, công chúa xin cứ yên

tâm.” Nhược Trúc thay đổi thái độ hoài nghi mới vừa rồi, dùng ngữ khí
thực sùng bái nói “Lúc trước đem căn bệnh phức tạp đã nhiều năm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.