NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 433

tuyển, vậy Đàm ca ca ngươi có hay không nói, nếu là những phương pháp
này đều thất bại thì phải làm sao bây giờ?”

Lý Vân Tuyển sợ hãi nói: “Nếu. . . . . . Nếu đối với công chúa không thể

thực hiện được, thì khiến cho tiểu điện hạ chán ghét ta.”

Tiêu Tử Y nhắm lại hai mắt, nghĩ đến Tiêu Trạm bị nàng biến thành tâm

trạng bất ổn, càng cảm thấy khó chịu. Nhưng nàng biết hết thảy những việc
này cùng đứa nhỏ đều không có quan hệ. Tiểu Vân tuyển cũng không sai,
nàng chỉ là đứa nhỏ, không thể phân biệt đúng sai. Nhưng là cái người xúi
giục nàng kia cũng rất đáng giận rồi!

E rằng nói đến khái niệm xa cách. Cảm nhận của tiểu hài tử không phải

rất quan trọng, nhưng phải biết rằng nếu bị tổn thương, thì cả đời cũng bù
lại không được tiếc nuối.

Một bên Tiêu Trạm nghe đến đó. Nhịn không được lên tiếng hỏi: “Vậy

ngươi biết là ta ở lúc ngươi sinh bệnh chiếu cố đến ngươi? Vì sao làm bộ
không biết?”

Lý Vân Tuyển đùa nghịch góc áo, chu miệng lên nói: “Quả thật không

biết a. Người ta khi đó đang ngủ. Mơ mơ màng màng chỉ nghe thấy có
người ở tai ta lải nhải. Vừa tỉnh dậy liền nhìn đến hắn ngồi ở bên giường
của ta, ta nào đâu biết rằng là ngươi ở chiếu cố ta à?” Lý Vân Tuyển nói
xong còn đi về phía Nam Cung Tiêu đưa mắt nhìn. Người bên này cũng
ngượng ngùng gãi gãi đầu.

“Vậy sau đó ngươi lại nói ngươi chán ghét lời nói của ta đâu? Thật sự

ngươi thực chán ghét ta sao?” Tiêu Trạm thực ra rất để ý vấn đề này.

Lý Vân Tuyển lắc lắc đầu, hướng hắn tươi cười thật lớn nói : “Làm sao

có thể, ta nghĩ đến nói ta chán ghét ngươi, ngươi sẽ chán ghét ta a? Ngươi
bộ dạng như vậy đáng yêu, ta vẫn muốn một người đệ đệ như ngươi vậy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.