NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 542

Con đường nguy hiểm là tự mình đi mới biết được là nguy hiểm thế nào

sao?

Tiêu Tử y cũng không thể ngờ được những lời vô tâm của nàng lại gây

cho người khác hiểu lầm, mà thực tế việc nàng nói đều dựa vào các góc độ
đều có thể đoán ra được nhiều ý tứ. Lại còn cảm thấy là người cất giấu rất
nhiều việc quỷ dị, chỉ làm cho người khác nhìn thấu mình mà thôi, hơn nữa
lại còn đa nghi thêm.

“Công chúa! Tiểu nhân đã dẫn người tới đây! Hay ngài tránh xa ra một

chút đi! Ở đây rất nguy hiểm!” Hai người chính tim đang đập mạnh và loạn
nhịp. Thuần Phong đã chạy tới mang theo người đến, đứng cách xa kêu lên.
Cho tới khi đến gần mới phát hiện ra Tiêu Sách đã ở đó vội vàng nói, “A!
Tiểu nhân tham kiến thập tam điện hạ”

“Không cần, đừng để ý. Chúng ta ở đây chờ bé tự xuống thôi” Tiêu Sách

thản nhiên mở miệng, ngăn hành dộng của thị vệ lại.

Thuần Phong vội tới mức cào cào đầu, nhưng khi nhìn thấy biểu hiện của

Tiêu Tử Y bình thản thì cũng không dám nói gì nữa, chỉ tận trong đáy lòng
thầm cầu trời khấn phật phù hộ trăm ngàn lần đừng có xảy ra chuyện gì.

Chỉ một lát sau, trên ngọn cây truyền tới tiếng vỗ tay, sau đó chợt nghe

thấy dưới cành lá tiếng của Độc Cô Huyền, tay cầm hai nhành cây đong đưa
rớt nhẹ xuống trước mặt hai người.

Tiêu Tử Y cười hỏi: “Thế nào? Chơi đã chưa?” Độc Cô Huyền hít hít mũi

một cái, cười hắc hắc nói: “Chơi đã rồi! Cảnh sắc trên cây thật là đẹp,
hoàng cung không giống nhà của ta ha! Ha ha! Đi nữa nào, chúng ta đi đến
phía đông chơi đi, ta phát hiện ra ở đó có một hồ nước đó!” Độc Cô Huyền
nói hăng hái, không đợi mọi người lên tiếng đã làm gương đi trước hướng
hồ nước chạy tới. Thuần Phong sợ cậu làm sao dĩ nhiên là mang theo thị vệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.