NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 567

không giận cậu ta, chẳng qua cảm thấy người rải những lời đồn đó thực ghê
tởm quá.

“Không sớm đâu. Mười ba tuổi rồi, năm nay Tiêu Sách vốn mới có phủ

đệ của mình, thế mà lúc nó lên sáu phụ hoàng đã vì nó mà xây một cung
điện chuyên cho nó rồi. Hơn nữa cho dù nó không nghĩ, mẫu phi của nó
cũng không phải là không nghĩ” Tiêu Cảnh Dương thản nhiên bảo nhưng
ánh mắt lại chuyện thành sắc bén.

Mẫu phi ư? Tiêu Tử Y nghĩ tới những lời đồn độc ác về nàng đều xuất

phát từ miệng bà ta, nghĩ tới Tiêu SÁch dĩ nhiên có thể có thực lực uy hiếp
ngôi vị thái tử của Tiêu Cảnh Dương, như vậy mẫu phi của cậu ta chắc chắn
là ở gia đình nổi tiếng rồi.

Tiêu Cảnh Dương thấy thần sắc trên mặt nàng lại lộ vẻ nghĩ ngợi sâu xa

có chút buồn bực nửa tựa vào sau nàng kiên định nói: “Muội là do ta tìm
được về, ai ta cũng không cho” Vì vậy mới kiên quyết ngăn không cho
nàng và Tiêu Sách tiếp xúc nhiều với nhau.

Đây là kiểu nói gì thế? Tiêu Tử Y dở khóc dở cười đẩy hắn ra oán giận

bảo: “Nóng chết lên rồi nè, đứng dính sát nữa đi”

Tiêu Cảnh Dương nhấc môi lên cười khẽ, rất quý trọng tình cảm hắn để ý

tới nàng. Cứ như vậy tiếp tục đi cho dù hắn mệt không giúp được, chỉ cần
nhìn thấy mà lúm đồng tiền của nàng thì như trút được gánh nặng vậy, lập
tức lại trở lại thời điểm ấu thơ chơi đùa vui vẻ vậy.

“Nói chuyện chính đi, hoàng huynh, muội cũng không cảm thấy vị trí của

huynh là khó bảo toàn nha! Nếu không phải thái tử làm chuyện thất đức
hoặc phản nghịch, phụ hoàng cũng sẽ không dễ dàng phế bỏ thẳng vị trí thái
tử đâu” Tiêu Tử Y nghiêng đầu, cố gắng suy tưởng.

Tiêu Cảnh Dương biết nàng đang vì hắn lo lắng hết sức giải hạn. Nhưng

mà những gì đó đều là chuyện cung đình, một con nhóc sao có thể biết gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.